Page 100 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 100

“Thưa quý vị, theo truyền thống Á Đông, khi đang đờn
      mà đứt dây đờn là có thể có người đang trộm nghe và

      nghe rất chăm chú. Như ngày xưa Bá Nha đang đờn thì
      đứt dây, cho người tìm kiếm khắp nơi thì thấy một người
      núp trong bóng tối mà nghe dờn, vai đeo một chiếc rìu.
      Quân nhân tưởng ngưòi này có ác ý, bèn bắt đem ra trước
      Bá Nha. Người này nói: “Tôi là Tử Kỳ, mới đốn củi trên
      núi về, nghe tiếng đờn hay quá nên lén lắng nghe”. Quý
      vị thấy đó, hôm nay, dờn đứt dây tức là có thính giả nào
      đó đang nghe rất chăm chú, quyết lòng nghe. Tôi xin cảm
      on thính giả nào đó và cũng xin lỗi quý vị vì đút dây dờn”.
         Cái hay là trong lúc thính giả tập trung nghe mình
      nói, Giáo sư đã âm thầm kéo lại dây đàn, để câu chuyện
      vừa dứt là dây đàn cũng vừa sửa xong. Sau đó ông nói
      tiếp: “Bây giờ xin mời quý vị nghe tiếp nhưng xin quý vị
      đừng nghe quá chăm chú để dây dờn không bị đứt lần
      nữa”. Cả khán phòng cười ồ và vỗ tay rần rần vì câu pha
      trò tinh tế của Giáo sư. ông đã biến cái sự cố khó khăn
      thành một phần của màn trình diễn trên sân khấu một
      cách tài tình, khéo léo. Khả năng ứng biến, xoay xở của
      con người thật quan trọng.
















                                          Đại dương xanh  •  101
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105