Page 63 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 63
Chữ "gia đình" ở đây là tông tộc hcfn là gia đình
như chứng ta hiểu. Mặc dầu thế, ta cần tránh cách
nhìn kinh tế luận trong câu chuyện gia đình. Điều
này rất có hại cho CNXH. Trước khi xét gia đình
như một biểu hiện văn hóa, cần phải giải thích tại
sao Việt Nam lại nghèo. Theo người viết, phải tìm
cho ra nguyên nhân. Nguyên nhân là có một tình
trạng đồng mưu giữa chính quyền nhà vua vá làng
xã kìm hãm thủ công nghiệp và thương nghiệp. Có
một ác cảm thâm căn cố đế trong văn hóa đất nước
chống lại thương nghiệp và thủ công nghiệp còn tồn
tại dai dẳng đến giờ, một thành kiến cần phải xóa bỏ.
Để thấy hiện tượng này, một cách nhìn dù sơ
lược về truyền thống thủ công nghiệp Việt Nam là
rất bổ ích. Công trình tốt nhất về vấn đề này là
kết quả của "Hội thảo quốc tế về Bảo tồn và phát
triển làng nghề truyền thống Việt Nam" (Hà Nội
tháng 8-1996).
7. Người Việt Nam có đôi bàn tay vàng. Chỉ căn
cứ vào những tư liệu chắc chắn, vào thế kỉ IX, làng
Vạn Phúc (Hà Đông, nay thuộc Hà Tây) đã có nghề
dệt lụa và gấm. Đời Trần, thế kỉ XII - xrv đã chuyên
sản xuât nón Ma Lôi. Đời Lý - Trân có làng Đê Câu
(Hà Bắc) và làng Đông Mai (Hải Hưng) chuyên luyện
đồng thau và đúc tượng, đỉnh, chuông, mâm, đồ thờ.
Tức Mặc tức Thiên Trường đời Trần, củng với làng
Bát Tràng có nghề làm gốm men ngọc nổi tiếng.
Lụa, là, the, đũi phát triển ở Hà Đông (trước đây)
tinh xảo không kém Trung Quốc. Nghề lầm giấy
phát triển ở Nghĩa Đô. Kinh đô Thăng Long từ thời
65