Page 66 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 66
- Không có tầng lớp thương nhân như một tầng
lớp độc lập, mà chỉ có những thương nhân gắn chặt
với làng quê hương. Một tâng lớp thương nhân như
vậy không thể có văn hóa riêng (15).
- Thành kiến với thương nghiệp là rất nặng. Có
thể nói nặng hơn cả Trung Quốc và các nước ĐNA.
Không có một hoạt động thương nghiệp mạnh mẽ
phục vụ quyền lợi chính của thương nghiệp, tất nhiên
kinh tế phải ngưng trệ và cùng vói nó, chính trị,
văn hóa, xã hội cũng ngưng trệ.
8. Gia đình Việt Nam nói chung không giàu có
nhưng rất gắn bó. ông cha Việt Nam không phải
lá một thứ vua như ông cha Trung Quốc. Đứa con
trong gia đình được yêu thương, che chở. Người Việt
Nam gặp nhau không hỏi về chức vụ, của cải mà
hỏi có bao nhiêu con. Người con gái không lép vế
quá mức, và được pháp luật bênh vực. Tục ngữ nói:
"Ruộng sâu trâu nái, không bằng con gái đẩu lòng".
Do đó, người con gái rất gắn bó với cha mẹ mình
và đi lấy chồng không có nghĩa là rời bỏ gia đình
mình: "Có con mà gả chỏng gần. Có bát canh cần
nó cũng đem cho" (ca dao). Trong một xã hội tự
cung tự cấp, việc hôn nhân không phải do cá nhân
quyết định mà được (Ịuyết định theo tập quán; chủ
yếu theo gia đình. Neu cho rằng tình yêu là do sở
thích cá nhân thì ở Việt Nam trước đây ít có tình
yêu nảy. Nhưng nếu chấp nhận tình yêu lả sống
chung thủy giữa vợ chồng, cùng nhau lo cho gia
đình con cái, hi sinh cho nhau, đói khổ có nhau thì
ở Việt Nam điều này là phổ biến. Việc hôn nhân
không phải chuyện cá nhân mà là công việc quan
68