Page 322 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 322
"chủ giả"; c) Các "lục sinh". Khi lên 18 tuổi, các
quán và các sinh phải có sự đào tạo riêng một thời
gian, phải góp tiền giúp đỡ người nghèo, ốm đau.
Tín đồ gọi là "đạo dân".
Lục sinh là người dạy về phù phép, bủa chú ,
cha truyền con nối. Neu không có con trai thì anh
truyền cho em. Con trai vợ thứ không được làm lục
sinh. Tổ chức náy nguyên vẹn cho đến đầu kỷ XX.
Mỗi năm có ba lần họp gọi là "Tam hội". Mỗi
hội thờ những vị quan trong nhóm thiên quan, địa
quan, thủy quan. Có năm ngày lễ tổ tiên, tám ngáy
lễ cộng với ngáy Tet. Vào những lúc nhất định, đạo
dân phải ăn chay để chuộc lỗi cho mình và cho những
người chết. Từ thời Hoàng Cân đã có lệ vị tăng lữ
cầm cây gậy chín đốt (chín là con số của Trời) làm
phù phép trên nước, đạo dân quỳ xuống uống nước
thánh để chửa bệnh, vì đối với họ bệnh là do tội
lỗi mà có.
Việc cử hành nghi lễ rất rắc rối nhằm mục đích
khẳng định sự vứt bỏ cuộc sống trần gian, cho nên
lễ càng phức tạp rắc rối càng có sức thu hút mạnh
mẽ. Trong ngày lễ bủn than, người ta lấy than bôi
lên đầu để hối lỗi. Và chung quanh là chiêng trống
inh ỏi, hương trầm ngào ngạt. Các đạo dân lúc đầu
làm những cử chỉ chậm rãi, nhưng trong không khí
hương trầm, chiêng trống, dần dần mất tự chủ, mê
đi, đập đầu xuống đất, quỳ lạy liên tục, 100 lần về
hướng Nam, 70 lần về hướng Tây, mồ hôi nhễ nhại,
mê đi. Lúc đó thần linh nhập vào.
324