Page 321 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 321

Quốc  cũng  có  tôn  ty  chặt  chẽ.  Ngay  gia  đình  cũng
   thế.  Người  vợ gọi  chồng là  tướng công,  người  chồng
   gọi  vợ  lá  phu  nhân,  con  trai  được  gọi  là  công  tử,
   con  gái  là  tiểu  thư,  người  vợ tự xưng là  thiếp.  Như
   vậy là gia đình Trung Quốc lấy triều đình làm khuôn
   mẫu.  Trong  gia  đình  Việt  Nam  chồng  gọi  vợ  là  mẹ
   nó,  mẹ  thằng  X,  con  Y,  vợ  gọi  chồng  là  bố  nó,  bố
   thằng X,  con  Y.  Ngay  người  Việt  hiện  nay  vẫn  gọi
   các  vị  lãnh  đạo  là  chú,  bác,  anh  tức  là  ngược  lại
   chính phủ dập khuôn theo khuôn mẫu gia đình. Bất
   kỳ  cái  gì  Việt  Nam  tiếp  thu  của  Trung  Quốc  cũng
   đều  bỏ  m ất  cái  quy  mô  to  lớn  mà  thu  bé  lại  theo
   khuôn  khổ  làng xã,  chủ  nghĩa  Mác không thay  đổi
   được  tâm  thức  ấy.  Không  một  người  Trung  Quốc
   nào  dám  gọi  Chủ  tịch  Mao  Trạch  Đông,  chủ  tịch
   Lưu  Thiếu  Kỳ  lá  Bác  Mao,  Bác  Lưu  cả.  Địa  vị  một
   ông thủ trưởng cơ quan Trung Quốc cũng thế, không
   người  dưới  quyền  nào  dám  gọi  ông  ta  là  anh,  như
   chúng  ta  vẫn  gọi.
       Cho  nên,  ngay  cả  Đạo  giáo  tuy  về  tâm  thức  là
   chống tôn ty luận vẫn có tôn  ty rất chặt chẽ,  thống
   nhất  từ  trên  xuống  dưới  cho  đến  đầu  thế  kỷ  XX,
   mặc  dầu  có  nhiều  giáo  phái.  Các  đệ  tử  được  tập
   hợp thành những thể cộng đồng tương tự như những
   xứ  đạo.  Người  cầm  đầu  xứ  đạo  được  gọi  là  "sư" với
   nghĩa lá ông thầy dạy đạo lý.  Các viên  chức  của nó
   gọi là  "chư quân" chia ra thành ba cấp; a) Các  "nam
   quán",  "nữ quán" (đàn  ông,  đàn  bà  đội  mũ);  b)  Các



                                                          323
   316   317   318   319   320   321   322   323   324   325   326