Page 314 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 314
trời và người có quan hệ với nhau vá nhập vào Nho
giáo- đời Hán. Trang Tử trong "Nam Hoa K inh" nói
đến vị than cưỡi mây, không ăn ngũ cốc, trở thành
bất tử gọi là "chân nhân". Bọn phương sĩ cho rằng
mình giao tiếp được với thần tiên và có thể luyện
thuốc trường sinh. "Sử ký" của Tư Mã Thiên kể
chuyện Tần Thủy Hoàng sai bọn Từ Phúc đem ba
ngàn con trai con gái chưa vợ, chưa chồng đến đảo
Bồng Lai để tìm thuốc tiên nhưng không ai trở về.
Đầu đời Hán, có thuyết Hoàng Lão, chỉ sự kết
hợp Hoàng đế với Lão Tử, rất thịnh hánh. Nó chủ
trương thành tĩnh - vô vi, nhà vua không can thiệp
vào công việc của dân, chủ trương tìm thuốc bất tử.
Các vua Hán Văn Đế, Cảnh Đế, Hán Vũ Đế đều
thích đạo này. Nhưng nhìn chung, thuyết này chỉ
thu hẹp vào giới đại quý tộc vì nó hết sức tốn kém.
Trong "Hán thư nghệ văn chí" ãã dẫn đến 205 quyển
sách nói đến các thần tiên gia.
3. Vào năm 67 sau công nguyên, Phật giáo từ
Ân Độ nhập vào Trung Quốc, nhưng trong đòi Hán,
Đạo giáo cũng như Phật giáo chỉ mới có quý tộc
theo. Đạo giáo thực sự ra đời như một tôn giáo trong
phong trào "Đạo năm đấu gạo" và "Thái bình đạo".
Trương Đạo Lăng thời Thuận Đế (126-144), thánh
lập phái "Năm đấu gạo" ở Tứ Xuyên, viết đạo thư,
tự xưng lầ Thái Thanh Huyền Nguyên. Cháu nội y
là Trương Lỗ làm quan ở Hán Trung, lập nghĩa xá,
có gạo thịt cho người đi đường ăn không trả tiền.
Ai theo phải nộp năm đấu gạo cho nên người ta gọi
316