Page 52 - AllbertEstens
P. 52
xung đột giữa cơ học cổ điển và điện động lực học) là cách mang
với cùng nghĩa đó. Ông chỉ xem nó như là sự phát triển tột đỉnh
và đầy đủ của vật lý học cổ điển (the culmination and
completion of classical physics - theo Stachel). Theo ông, ỏ mức
cổ điển (không lượng tử), mọi mâu thuẫn giữa cơ học và điện
động lực học có thể loại bỏ được nếu thừa nhận sự cần thiết (và
khả thi) thay đổi tận gốc khái niệm Newton về thời gian tuyệt
đối.
Nhưng các khái niệm mới vê' không gian và thời gian đã
hình thành trong lý thuyết tương đổì hẹp vẫn còn phải được xét
tiếp. Einstein hiểu được rằng công việc của ông chưa thể kết
thúc. Ông đã bắt tay vào việc tiếp tục công việc này không muộn
hơn năm 1907. Vấn đề cần tập trung xem xét là đưa hiện tư
hấp dẫn vào trong cái khung động học mới của ông. Einstein
sớm thấy việc này không thể thực hiện được trong các giới
của lý thuyết tương đốỉ hẹp và ông đã phải mất một tịiâ.f| k
có thể đi tới một cái nhìn hoàn toàn mới về thế giới tram
không-thòi gian còn được liên kết vối vật chấí^r1
tương đối rộng (hay tổng quát) - một bước nhẩỵ ’
tưởng tượng.
. . Yl &M
«•
I I . L Ý T H U Y Ế T T Ư Ơ N G Đ Ố I R Ộ N $ r
Lồ CỦA TRÍ TUỎNG TƯỢNG
Sự tác dụng từ xa (actiởn ai* a
l ý t h u y ế t h ấ p d ẫ n c ủ a . N e w t o n l à k h è í ạ g ^ P f p p p p ^ n
tương đối hẹp. Do đó công việc cần phải làm làiplỆáti
thuyết hấp dẫn sao cho không có thiếu sót này. Einstein
được bưỏc tiến lớn đầu tiên vào năm 1907 khi ông phát bÉÌỂ*
nguyên lý tương đương, nói rằng tác dụng trực tiếp ỉ&a
50