Page 400 - AllbertEstens
P. 400
hỗn loạn đã ngự trị ở mức cơ bản nhất và các định luật vật lý
chỉ là một sự dung hòa của các quá trình ngẫu nhiên. Cách
thứ hai thử tưởng tượng ra những vũ trụ khả dĩ và gán cho
chúng những định luật vật lý khác nhau. Theo cách này thì
chúng ta sổng trong một vũ trụ được sắp đặt là bởi vì trong
những cấu hình khác sẽ không có những sinh vật như chúng
ta. Nhưng các xác suất [để có v ũ trụ này hay V Ü trụ khác] này
có thể nào có được sự giải thích cuối cùng hay không ? Tại sao
vũ trụ - hay toàn thể các vũ trụ - lại phù hợp với các xác suất ?
Chúng ta đã đụng vào những giới hạn của sự hiểu biết của
chúng ta về vũ trụ.
Cách duy nhất để chúng ta không bị vướng vào các càu
hỏi là đừng đặt chúng ra. Nhưng lý trí phê phán lại bắt chúng
ta phải tiếp tục tìm kiếm chừng nào vẫn còn một cái gi đó để
chỉ ra.
Seyyed Hosseỉn Nasr (Giáo sư môn nghiên cứu Hồi
giáo Đại học George-Washington, Mỹ): về bản chất, khoa học
chỉ nắm được một mức của thực tại, mức của sự tồn tại vật • •
•
•
•
• *
»
chất. Các hiện tượng mà khoa học nghiên cứu tỏa ra trong
thời gian và không gữin. Các nhà khoa học đã hoài công đi
ngược về nguồn gốc, chúng nằm ở bên ngoài cái khung không -
thời gian của thực tại vật chất. Trái lại, đa số tôn giáo - không
kể vài ngoại lệ, thí dụ như Khổng giáo - đã gợi ra nguồn gốc
của vũ trụ.
♦
Nếu người ta chấp nhận, thí dụ như tôi, quan điểm tôn
giáo, thì sẽ có nhiều điều có thể nói về nguồn gốc của vũ trụ:
"thực tại" này, đã dẫn vũ trụ đến tồn tại, củng đã chuyển cho
chúng ta một điều phát hiện về nguồn gốc. Đối với Hồi giáo,
thông điệp này, trước hết, nằm trong Kinh Coran: Sáng thế là
kết quả của một câu nói thần thánh. Trong thiên Xura nổi
398