Page 405 - AllbertEstens
P. 405
B 4 . Đ Ờ I T Ô I L f l M Ộ T B O Z O N :
C f l C I C H U Y Ệ N C Á C " H 0 T H I G G S
Peter Higgs
(Trong "International Journal of Modern Physics A", Vol.
17, Suppl., 86 - 88, 2002).
Câu chuyện bắt đầu vào năm 1960 khi Nambu, với hứng
khỏi về lý thuyết siêu dẫn BCS, đã nêu lên các mô hình tương
đối tính bất biến chiran cho các fecmion không khối lượng có
tương tác mà ỏ đó sự phá vỡ đối xứng tự phát đã tạo ra khối
lượng của các fecmion (tương tự của khe BCS). Cũng vào thời
gian đó, Jeffrey Goldstone đã bàn về sự phá vỡ đốỉ xứng tự phát
trong các mô hình chứa các trường vô hưóng sơ cấp (như trong
lý thuyết Ginzburg-Landau). Tôi bắt đầu chú ý đến vấn để làm
thế nào để tránh được một đặc điểm của cả hai loại mô hình là
dường như loại trừ sự liên quan của chúng vói thế giới thực, cụ
thể là sự tồn tại trong phổ các bozon spin zêrô khối lượng không
(các bozon Goldstone). Vào năm 1962, đặc điểm này của các lý
thuyết trường tương đối tính đã trỏ thành chủ để của định lý
Goldstone.
Năm 1963, Philip Anderson đã chỉ ra rằng trong chất siêu
dẫn, tương tác điện từ của kiểu (mode) Goldstone biến nó thành
một "plasmon". Ông ức đoán rằng trong các mô hình tương đối
tính, "khó khăn khối lượng zêrô Goldstone không phải là
nghiêm trọng, vì ta có cơ triệt tiêu nó như đối vối bài toán khối
lượng zêrô Yang-Mills". Tuy nhiên, vì ông không nói địĩìh lý có
thể thất bại hay là một phản thí dụ tường minh cho nên kết quả
A f \ 0