Page 275 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 275
tư Vọng, bịnh viện Bạch Mai nẳm gần đó. Máy bay Mỹ đánh phá mấy
lần rồi, gây thiệt hại khá lớn. Thật dã man, bịnh viện mà chúng cũng
không chừa. Đến nơi, tôi thấy một quang cảnh thật thảm khốc. Nhà
sập, tường đổ, thậm chí hầm trú ẩn trong khuôn viên bịnh viện cũng
bị trúng bom. Hai cần cẩu đang khẩn trương làm việc, những mảng
tường to được cấu lên để lộ những căn hầm bẹp dúm. Các bác sĩ, y tá,
,hộ lý tất bật với việc cấp cứu những người đang thoi thóp, ở một hẩm
khác, tôi thấy gạch đá đổ nát chặn kín cả cửa hầm, người ta tìm cách
khoét lỗ cho những người bị kẹt ở dưới có không khí thở, nhưng lớp
gạch đá quá dày, đành phải moi tìm những lỗ thông hơi rồi đút xuống
những sỢi dây chuyền nước biển nối dài, dùng ống tiêm bơm sữa và
nước xuống hy vọng những người còn sống sót có được những giọt
sữa cầm hơi. Một cô gái mang thêm bình sữa chạy ngang, tôi liển đến
gặp và hỏi:
- Cô là bác sĩ?
-Vầng!
Thấy cô gái đeo băng tang tôi hỏi:
- Cô để tang ai vậy?
- Dạ, bạn cháu. Cô ấy tên Ngô Thị Ngọc Tường, chúng cháu thân
nhau từ khi mới vào đại học.
- À, tôi đã nghe chuyện Ngọc Tường.
Câu chuyện về cái chết của bác sĩ Ngọc Tường đã gây xúc động
trong lòng người dần Hà Nội lúc bấy giờ. Ngọc Tường chết khi chỉ
còn 4 tiếng nữa cô sẽ lên xe hoa. Vì thế khi chôn Ngọc Tường, mọi
người đều đặt những gói quà cưới vào quan tài cô. Con đường trở
về sao cứ dài thăm thẳm, lòng tôi nặng trĩu líu tư... Tôi tự nhủ, giờ
phút này, hơn lúc nào hết không ai được phép chần chừ, phải hành
động, hành động ngay! Chúng ta tiễn năm 1972 bằng trận Điện Biên
Phủ trên không làm nức lòng nhân dân cả nước và bè bạn năm châu
bốn biển. Đúng như lời tiên đoán của Bác Hổ: đế quốc Mỹ phải cút
khỏi Việt Nam. Bước sang năm 1973, ngày 27 tháng 1, Hiệp định
Paris đưỢc ký kết. Hà Nội tưng bừng náo nức trong sắc cờ hoa rực rỡ.
274 HỐI ức NGÔ THỊ HUỆ