Page 251 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 251
- Ta phải dựa vào quẩn chúng xuống đường kết hợp lực lượng võ
trang mà tấn công địch chớ!
- Đồng ý kế hoạch là như vậy. Đó là phương án tốt, nhưng thực tế
trên chiến trường ta không thực hiện được. Mặc dù lúc khởi điểm ta
có yếu tố bất ngờ chiếm lĩnh được một số vị trí quan trọng, nhưng khi
địch kịp hoàn hổn, chúng xua quân phản công dữ dội... Bộ đội ta chưa
thông hiểu địa hình Sài Gòn, chưa lường hết tính tàn bạo dã man của
quân thù, nên khi địch bao vây, ta dựa vào dần để đánh trả. Thế là
chúng hủy diệt hết, quần chúng không xuống đường nổi là vì lẽ đó.
- Phải có tinh thẩn tiến công chứ, dù khó khăn thế nào đi nữa...
- Các anh ở đây chưa nắm hết tình hình, chiến trường thực tế khốc
liệt hơn chúng ta tưởng, ở khu vực chợ Cẩu ông Lãnh, Cẩu Kho,
Khu Bàn Cờ, Xóm Chiếu..., ta và địch giằng co quyết liệt nhiều ngày.
Các con đường chi viện đểu bị chặn kín. Bộ đội ta hy sinh gần hết, số
bị thương cũng bị bắt, bị thủ tiêu luôn...
Im lặng một lúc, tôi tháy anh Mười mở cửa đi ra phía sau, tôi kéo
anh lại: “Chuyện gì mà hai anh tranh luận to tiếng vậy? Anh Ba là
người chịu nghe ý kiến, anh em, anh hãy từ từ mà nói, đừng nóng”.
Anh dằn tay tôi ra:
- Chuyện giữa chúng tôi, Huệ biết cái gì!
Khi anh quay trở lại và đóng cửa phòng khách lại, tôi nghe tiếng
anh Ba:
- Theo kế hoạch, khi đặc công tiến công chiếm lĩnh rổi thì lực lượng
chi viện phải tràn vào hỗ trợ và lúc đó quẩn chúng cũng nổi dậy luôn.
Vì sao không thực hiện được điểu đó?
- Sao lại không, nhưng quân chi viện không vào kịp... ở Sứ quán
Mỹ, chúng dùng trực thăng đổ quân ngay trên tầng thượng. Thử hỏi
đại quần ta có tiến vào cũng bị thiệt hại vì địch đang ở điểm lợi thế
hơn ta. Còn quần chúng làm sao ra đường được trong khi lửa đạn
ngút trời, quần phản kích chạy rẩm rập...
- Vậy theo ý anh, ta sai chứ gì?
- Không, tôi không nói thế. Đây là một chiến lược hết sức táo bạo
250 HỒI ức NGÔ THỊ HUỆ