Page 246 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 246

thì thẩm bên tai: “Hai đứa nhỏ về rồi kia, để em báo tin trước”. Chơn
     ra ngoài một lúc rổi cùng với Liên Hoan, Thái Hỷ bước vô, chúng chạy
     ào lại ôm mẹ. Ba mẹ con vật vã trong đau đớn. Nhìn cảnh áy, tôi và
     Chơn không cẩm được nước mắt. Sau này, nhiểu năm trôi qua, sau
     khi mọi việc trở lại bình thường, Duy Liên mới tỉ tê với tôi:  "Lúc về
    ghé ngang M átxcơva gặp anh Nguyễn Thọ Chần, ảnh nói với em thế này:
     Trong cuộc đời ít khi trơn tru, nếu có gặp khó khăn trăc trở, ta phải dũng

     cảm, cố gắng vượt qua. Nghe câu đó, em hố nghi chắc có chuyện gỉ đây. Rồi
     lúc về đến sân bay, em thấy đủ m ặt chị em mình, tuy các chị cười nhưng có
     cái gì đó không bình thường. Em giật mình, linh tính như mách bảo điểu
    gì chảng lành, nhưng em không ngờ đó chính là việc anh Tư em. Em nghĩ,
     nếu không có chị Bảy,  Chơn và các chị chằng biết em dựa vào ai để vượt
     qua nỗi đau đớn ấy... ”.


     Thăm các con ở nơi sơ tán

        Sau cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân năm 1968, Ban
     Tuyên huấn cử nhiểu cán bộ về các cơ quan bộ, ngành báo cáo tình

     hình. Theo đồng chí Nguyễn Sơn: "Mặc dẫu ta bị tổn thất nhiều về lực
     lượng,  nhưng thăng lợi là cơ bản.  Ta làm phá sản chiến lược chiến tranh
     cục bộ và đánh tan ý  chí xâm  lược của đế quốc Mỹ,  buộc M ỹ phải xuống
     thang chiến  tranh và ngồi vào  bàn  đàm phán với ta tại Parts". Tôi nghĩ
     đây là cơ hội tốt để mién Bắc đẩy mạnh sản xuất chi viện cho chiến
     trường miền Nam, miển Nam khôi phục, tổ chức lại lực lượng chuẩn
     bị cho bước tiến công sắp tới. Lúc này, các con tôi vẫn học ở nơi sơ
     tán. Hùng Linh ở với dì Chín Vân, học cáp một ở trường Nguyễn Bá
     Ngọc tại Trạch Mỹ Lộc. Hòa và Bình, học cấp hai trường Nguyễn Văn
     Trỗi, Quế Lảm - Trung Qụốc và mới trở vể nước hổi tháng 11 năm
     1968, sơ tán ở tỉnh Sơn Tây, xã Trung Hà. Độ vài ba tuần tôi lên thăm
     các con một lần. Bọn trẻ xa cha, tôi phải cố gắng bù đắp phẩn nào sự
     thiệt thòi, xem đó cũng là trách nhiệm của mình góp phần cùng nhà
     trường bổi dưỡng, giáo dục các con trở thành người có văn hóa, có
     đạo đức, sau này lớn lên nối chí cha mẹ giúp ích cho xã hội. Vào một



                                                      Tiếng sóng bủa ghénh  245
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251