Page 244 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 244
tác ở khu học xá Nam Ninh vể giữa đường gặp Hòa; Bình; ba mẹ con
ôm nhau mừng xúc động ứa nước mắt. Mình mới xa con có hơn một
tháng mà còn vậy; huống hồ Duy Liên xa con bao năm rổi; lại vừa
thoát khỏi ngục tù của Mỹ-ngụy...; niểm vui của sự sum họp sẽ nhân
lên bội phần. Và quả đúng như dự đoán; hôm Duy Liên ra đến nơi;
vừa xuống xe nghe tiếng kêu “Mẹ”; là cả mẹ lẫn con bươn bươn chạy
đến ôm chặt lấy nhaU; không nói nên lời. Mặt mũi hai đứa nhỏ ướt
đẫm nước mắt mừng vui của mẹ. ở lại với con một thời gian ngắn,
Duy Liên được đi tham quan Liên Xô; sau đó sang Paris tham gia đấu
tranh ngoại giao.
Một hôm, nghe tin anh Sáu Thọ^ Cố vấn đặc biệt từ Paris mới vể,
tôi ghé qua nhà chào anh và hỏi thăm tin tức anh chị mình bên ấy.
Gặp tôi; anh Sáu nói ngay:
- Dạo gẩn đây, tôi thấy Duy Liên có vẻ bồn chồn, cứ xin được trở
về nước, cô ấy nói “chiến trường cần người hơn”. Theo chị, nên giải
quyết thế nào?
- Dạ, tôi nghĩ; nếu Duy Liên tha thiết xin vể thì không nên giữ lại
làm gì; bởi trước sau gì mình cũng phải báo tin về anh Nhuận thôi.
- Chị nói cũng phải. Lán này trở qua tôi sẽ giải quyết cho cô ấy
được toại nguyện.
Đúng như lời anh SáU; Duy Liên vể tới Hà Nội vào giữa tháng 7
năm 1969. Tôi; Chơn và một số đổng chí ra sân bay Gia Lầm đón.
Gặp lại nhau chị em mừng vui; nhưng có vẻ hơi gượng gạO; vì ai cũng
giữ trong lòng mình cái điểu chưa dám nói ra lúc này. Về nhà 103
Quán Thánh, theo sự xếp đặt trước, để Duy Liên uống nước, nghi
ngơi một lúc, tôi và Chơn đến ngồi sát Duy Liên. Như một phản xạ tự
nhiên, Duy Liên nhìn hết người này tới người kia, có ý dò hỏi. Không
kểm giữ đượC; Chơn ôm Duy Liên, giọng run run:
1. Lê Đức Thọ (1911-1990): Nguyên ửy viên Bộ Chính trị; Trưởng Ban Tổ chức
Trung ương Đảng, Cố vấn đặc biệt của Đoàn Việt Nam Dân Chủ Cộng hòa tại
Hội nghị Paris bàn vé chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam (BTV).
Tiéng sóng bủa ghénh 243