Page 248 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 248
m iềỊK-'
Tác giả cùng ba người con: Bình, Linh, Hòa tại miên Bắc.
thể nằm ngửa được. Cũng may nhờ các bác lớn tuổi ở lầu có kinh
nghiệm tích trữ muối và ngày ngày pha nước muối rửa vết thương cho
bố nên lần hồi vết thương liền miệng, nhưng để lại sẹo suốt đời. Vì
còn nhỏ và xa bố quá sớm, nên các con đâu biết lưng bố nổi cộm bốn
cái sẹo, ba dọc, một ngang, sẹo nào cũng to bằng ngón tay vậy nè!.
Liếc nhìn, tôi bắt gặp màn lệ trong mắt các con ứa tràn. Linh đứng
bật dậy, nói một cách giận dữ:
- Bọn chúng là quân dã man, lớn lên nhất định con sẽ đi bộ đội
đánh Mỹ, diệt sạch lũ xâm lược.
- Các con hiểu và làm như vậy là tốt, lớn lên Linh sẽ được toại
nguyện, nếu giặc thù còn trên đất nước ta.
Để xua tan bầu không khí nặng nề, tôi lái sang hướng khác:
- Nào Hòa, Bình hãy kê’ cho mẹ nghe tháng vừa rổi các con học như
thế nào?
Hòa nhanh miệng đáp:
- Cả lớp con và lớp Bình đểu được công nhận là lớp Quyết Ihắng,
bởi cả lớp không có người nào bị điểm kém cả.
Tiếng sóng bùa ghénh 2 47