Page 240 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 240

hội, tôi đã đi gặp gỡ nhiểu bà con miền Bắc, miền Nam tập kết, nhứt
    là các cháu con em miên Nam để nắm bắt tình hình giúp một số vị đại
    biểu Quốc hội có thêm thực tế để để ra chính sách phù hỢp với yêu
    cẩu từng lúc. Nhờ đó tôi gần gũi đồng bào, càng yêu mến trần trọng
    mọi người và ngược lại. Có đưỢc tình cảm thân thiết gắn bó ấy, tôi
    nghiệm ra rằng mình luôn giữ được chữ “Tâm”. Bởi chính chữ “Tâm”
    là tấm lòng yêu thương, là nhiệt tình cách mạng, nhờ đó giúp tôi nâng
    cao trách nhiệm đối với dân, thật sự chăm lo cho quyển lợi và hiểu
    đưỢc khát vọng của dân, đó là sự công bằng, ấm no, hạnh phúc.



    Tình nghĩa chị em trong han Phụ vận xứ ủy

       Họp  Qụốc hội về, tôi ghé  qua cơ quan,  thấy trên bàn có lá thơ
    anh để ngày 17-4-1968. Lúc bấy giờ Hòa, Bình đang theo học trường
    Nguyễn Văn Trỗi ở Quế Lâm,  nên  anh viết riêng một thơ cho hai
    con: "Bố rất vui khi nhận được thư của hai con và giấy khen hai con được
    công nhận là học sinh lớp Quyết Thắng.  Các con ạ, hiện nay ở miền N am
    ta  đang thắng to, M ỹ  đang thua  liểng xiểng.  Ngày  miển N am   được giải
    phóng,  Tổ quốc ta được thống nhất không còn xa nữa! Chắc hai con, các
    thầy cô giáo, hạn các con nghe tin đểu vui mừng lầm nhỉ ĩ Nhưng như Bác
    H ồ đã  nói:  'Càng gân  thắng lợi  càng nhiều gian  nan'.  Bố nhắc hai con,
    trước sự vui mừng thắng lợi chung của dân tộc,  các con lại càng phải hết

    sức  CỐ gắng học tập,  tu dưỡng để xứng đáng là cháu ngoan Bác Hổ.  Còn
    bố thì ráng công tác để góp sức với đồng bào,  bộ  đội miền N am   và  đồng
    bào,  bộ  đội cả  nước để mau đánh  thắng giặc Mỹ". Lá thơ anh viết cho
    tôi, tôi có cảm giác dường như anh hiểu hết những suy nghĩ và đọc

    được những dòng nhựt ký tôi đã tảm sự cùng anh. Đầu tiên anh báo
    tin vui là Duy Liên và Nguyễn Thị Chơn đã được ra tù. Tôi mừng
    quá liền điện thoại báo tin cho chị Mười. Bên kia đẩu dây, tôi nghe
    tiếng: “Tốt quá, hai người này được ra tù là chị em phụ nữ mình phải
    ăn mừng đó nghe”. Gác máy điện thoại, tôi vẫn chưa vội đọc tiếp lá
    thơ anh mà chi áp chặt vào lòng. Tôi ngồi cười một mình, tận hưởng
    những giấy phút sung sướng vì những người bạn, người đồng chí thân



                                                      Tiéng sóng bủa ghénh  239
   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245