Page 256 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 256

lớn lao này anh không kểm giữ được lòng mình, tôi ngồi sát lại anh
    cầm tay anh an ủi:
       - Mấy lẩn ra họp anh đểu được gặp Bác và mới tuần rồi được Bác
    mời cơm, anh còn kể chuyện cho Huệ nghe...
       - Nhưng bầy giờ Bác đã mất rồi mà miền Nam mình mong Bác biết

    bao nhiêu!
       Hòa, Bình ngổi kế bên khóc lặng lẽ. Hùng Linh đi học về, chạy vào
    ôm bố. Cậu ta chưa biết việc gì xảy ra, nhưng thấy cả nhà đang khóc,
    Linh cũng đứng lặng thinh. Vào những ngày đau thương ấy, mưa lũ
    hoành hành dữ dội. Cả vùng sông Đuống, Từ Sơn (Bắc Ninh), Đông
    Anh, bãi Phúc Xá (Hà Nội) đểu ngập nước. Nước sông Hồng mấp mé
    bờ đê. Bầu trời trắng đục như thấp xuống, không khí vô cùng ảm đạm.
    Tôi nhớ như in suốt tuần tang lễ Bác tại Hà Nội, đồng bào từ khắp đất
    nước vể đây viếng Bác. Thi hài Người được đặt trong quan tài bằng
    thủy tinh trong suốt. Bác nằm đó như đang ngủ say, tay đặt lên bụng.




                              Đồng chí Nguyễn Văn Linh (từ trái sang phải người thứ 3),
                                 cùng đoàn đại biểu miền Nam kính viếng Hô Chủ tịch.
































                                                      Tiếng sóng bủa ghểnh  255
   251   252   253   254   255   256   257   258   259   260   261