Page 261 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 261
- Trách nhiệm của chúng ta không phải là quan tòa phán xét mà
là thầy thuốc trị bịnh; cứu người. Vì thế cán nắm quan điểm “vì mọi
người”. Hãy bỏ ngoài tai những lời ong tiếng ve do nội bộ mất đoàn
kết; do va chạm, định kiến cá nhân. Cũng cẩn cảnh giác với một số
phẩn tử cơ hội, mượn gió bẻ măng. Tôi cho chỗ chưa đúng của Ban
giám hiệu, Hội đồng kỷ luật nhà trường là không dựa vào cơ sở, không
báo cáo cho cơ quan chủ quản, và chưa có ý phản hồi của Hội đồng
thi đua khen thưởng Trung ương, tự mình đã “quyết” rồi. Đành rằng
Q.C có sai phạm, nhưng xét cho cùng đây thuộc lĩnh vực sinh hoạt
do cậu ta không đủ bản lĩnh chống lại những ham muốn cá nhân, tự
buông lỏng mình dẫn đến sa ngã. Con người ai cũng có lúc va vấp, đó
là lẽ thường tình. Vì vậy, chi bộ chỉ đề nghị kỳ luật lưu Đảng thôi. Khi
nào cậu ấy tiến bộ lên, sửa chữa khuyết điểm thi tập thể dang tay đỡ
đồng chí mình đứng dậy.
- Chị Bảy nói rất đúng, tôi sẽ báo cáo lại Đảng ủy và Hội đồng kỷ
luật nhà trường.
- Bây giờ đã quá muộn, nếu trước đây hai tháng các đồng chí báo
cáo chúng tôi nhứt định sẽ có cách giải quyết đúng mức. Tôi còn
muốn nói thêm điều này, chẳng biết đổng chí có vui lòng ngồi lại
thêm không?
- Dạ, xin chị Bảy cứ nói. Lúc nào tôi cũng sẵn sàng nghe những
điểu giúp ích cho công tác.
- Tôi nghĩ rằng, nếu ta đối xử với mọi người bằng trái tim nhân ái,
công tâm và biết đặt lợi ích chung lên trên thì dù người có phạm lỗi
tày đình cũng sớm nhận ra lẽ phải. Bác Hồ chúng ta có một câu rất chí
lý: “VI lợi ích mười năm trồng cây, vi lợi ích trăm năm trồng người”.
Vấn để trồng người quả khó khăn phức tạp vô cùng. Đào tạo một con
người đúng nghĩa là nó đã khó, nhưng bồi dưỡng, đào tạo anh hùng
lại càng khó hơn. Tôi hỏi thật nghe, khi biểu quyết một hình phạt
nặng như vậy đối với QjC, đổng chí có thấy áy náy không?
260 HỒI ức NGÔ THỊ HUỆ