Page 231 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 231

Các cô gái Thanh niên xung phong ngã ba Đông Lộc đang lấp hố bom ở
                   (ảnh đuợc nhà báo Hoàng Văn sắc chụp truớc khi các cô hy sinh một tuẩn).




               - Dạ, em tên thật là Nguyễn Thị Bé, nhưng vì em biết trèo cây, làm
            gì cũng làm nhanh nhanh. Có lần trời mưa to, ngầm bị ngập sâu, đơn
            vị em phải tôn ngầm cao lên để cho xe qua. Mỗi lần bê rọ đá quăng
            xuống ngầm, nếu đi chậm, nó càng trì xuống nặng, nên em cứ chạy
            thật nhanh. Các chị bảo “con bé nó nhanh như sóc” và cái tên “sóc

            con” có từ đó.
               Bạn cùng đi với “sóc con” còn kể vể gương chị Hoàng Thị Tý, một
            cô gái tuyệt vời, là cây sáng kiến của đơn vị. Trong vòng hơn một tiếng
            đồng hồ, Tý đã một mình “giải quyết” quả bom nổ chậm 250 cân Anh
            lăn kềnh xuống vực không cẩn đòn bấy hoặc con lăn. Chỉ những người
            trong cuộc mới hiểu được sự gian nan, vất vả, cái chết luôn cận kề. Các
            anh lính lái xe đi qua trọng điểm này, ai cũng yêu thương, cảm phục cô
            gái giàu lòng nhân ái, luôn luôn nhận khó khăn vể mình. Qua hơn hai
            tiếng đồng hồ nghe câu chuyện phá bom, thông đường, phối hợp với



            230  HỔI ữc NGÔ THỊ HUỆ
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236