Page 227 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 227
- Dạ, con em cán bộ miển Nam.
- Đúng, các cháu học ở đây đểu là con em cán bộ, cha mẹ và những
người thân yêu của các cháu đang chiến đấu ở tuyến đầu chống Mỹ.
Trong lúc các cháu được Đảng và Nhà nước chăm lo dạy dỗ để sau
này thành tài trở về xây dựng quê hương mình, ở miển Nam, cha mẹ
các cháu phải xông pha trước làn tên mũi đạn, ngày đêm chiến đấu
chống kẻ thù, thậm chí có người phải đổ máu, hy sinh để miền Nam
sớm được giải phóng. Lẽ ra các cháu phải đoàn kết, thương yêu, đùm
bọc nhau để cùng nhau học tập tiến bộ, xứng đáng với sự chăm lo của
Đảng, niểm hy vọng của Bác Hồ kính yêu. Các cháu đưỢc Đảng và
Nhà nước chăm lo cho việc học, các cháu phải chú tâm việc học, học
thật giỏi. Đó là nhiệm vụ vô cùng quan trọng cho tương lai của các
cháu, các cháu biết không?
Bên dưới có tiếng xì xào. Một cháu độ 14 tuổi đứng lên;
- Dạ, chúng cháu biết.
- Dì Bảy mong rằng từ nay về sau các cháu hãy đoàn kết thương
yêu, giúp đỡ lẫn nhau, tạo điều kiện cho nhau cùng học tập tốt. Mỗi
người phải tự kiểm điểm về hành động của mình trong thời gian qua
để cùng nhau xây dựng một tình thương thật sự, khi chúng ta phải xa
quê, phải học tập nơi xứ lạ quê người...
Tôi còn muốn nói nhiểu nữa, nhưng thấy các cháu còn quá nhỏ,
nói như thế cũng vừa rồi, nên cho các cháu giải tán vể nghỉ. Trong
hơn một tuẩn lưu lại giải quyết công việc, tôi đã nói chuyện với các
cháu một lần nữa và cùng với Ban giám hiệu bàn bạc để đi tới nhất trí
điện về nước xin ý kiến đưa các cháu học sinh Nam bộ vể học trong
nước vì số này ít hơn học sinh Liên khu V. Vả lại vấn để mất đoàn kết
không thể giải quyết một sớm một chiều nên biện pháp tách ra là tốt
hơn cả. Chỉ trong hai ngày, chúng tôi nhận được điện trả lời của đồng
chí Phạm Hùng chẫp thuận để nghị trên. Giải quyết xong công việc,
chúng tôi trở về ngay. Khi đi đến Quế Lâm chúng tôi dừng lại gần ga
xe lửa để ăn cơm, vừa may thấy đoàn xe chở học sinh trường Nguyễn
Văn Trỗi mới qua tới. Trường này đóng tại Quế Lâm, tỉnh Quảng Tây.
2 2 6 HỔI ứ c NGÔ THỊ HUỆ