Page 20 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 20

- Thưa bác,  cháu ở quận Càng Long bên tỉnh Trà Vinh qua đây.
       Nghe bà con nói bác trước  cũng có  ở Càng Long và là một trong
       những vị chủ xướng khai phá vùng này, nên cháu đến trước để chào
       bác, sau xin trình bày mấy điểu mong được bác giúp đỡ.
          - À, thì ra vậy! Mời chú em vô nhà uống nước. Ngoại vừa nói vừa
       đưa tay chỉ hướng đi, ngoại gọi con gái châm trà và tiếp chuyện vui vẻ
       với khách:

          - Tôi vốn ở Nhị Trường Dừa đỏ, vậy ra mình cũng là đồng hương.
       Có việc gì chú cứ nói tự nhiên.
          - Dạ, xin thưa bác thương, cháu mổ côi cha mẹ, anh em không có
       mấy người, lại tản lạc tứ phương. Khi qua đời, cha mẹ có để lại cho
       cháu chút ít vốn. Nghĩ ngồi không ăn hoài núi cũng sập! Nghe nói
       vùng đất này làm ăn có phẩn thuận lợi nên cháu muốn đến đây trước
       xem cho tận mắt và sau mong bác sẵn sàng giúp cho cháu khai hoang
       một ít đất làm ăn sanh sống...
          - Chú đến có một mình sao?

          - Dạ, một mình.
          - Chắc chú cũng biết việc làm ăn khai hoang cực nhọc lắm, đòi hỏi
       bền gan bển chí. Chú liệu kham nổi không?
          -  Dạ  cháu  biết.  Cháu  xin  thưa,  sức  trẻ  thì  có,  nhưng vốn  kinh

       nghiệm thì thiếu nhiểu, được bác dẫn dắt, chắc sẽ làm được.
          Cô gái thứ sáu đem thêm nước ra mời khách. Khách không nhìn cô
       gái mà thưa tiếp với ngoại tôi:
          - Cháu thân cô thế cô, kính bác là bậc trưởng thượng, trước sau
       mong nhận được sự chỉ dạy của bác.
         Ngoại ngổi trầm ngâm nghĩ ngỢi, hớp một hớp nước, rồi hai hớp,
       người khách có vẻ sốt ruột. Một lúc ngoại hỏi:

          - Chú cho tôi biết danh tánh.
          - Dạ, Ngô Văn Lượm. Nghe má cháu kể lại, sanh cháu ra thấy “xấu
       háy”, má đem bỏ ở gốc cầy trong vườn, rồi lượm lại nuôi, nên đặt cho
       cháu tên Lượm.




                                                         Tiéng sóng bủa ghénh  19
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25