Page 18 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 18

tên Trần Thị Khoa. Gia đình đông con, đang có một trăm công ruộng,
       mỗi năm làm một mùa, ngoại tôi không lúc nào thảnh thơi, dư dả.
        Gặp thời buổi khó khăn, cuộc sống ngày càng chật vật bất ổn, ngoại
       tôi đành làm một cuộc “di dân”, giao lại ruộng vườn cho cậu Hai và
       cậu Ba. Ra đi có ông bà ngoại, hai con trai, bốn con gái còn nhỏ, cùng
       một số bà con láng giểng thần thích đùm bọc nhau qua lập nghiệp
       trên đất Ba Xuyên (tỉnh Sóc Trăng ngày nay).

          Vào những năm Ba Xuyên còn là một vùng ngập mặn, dày đặc cây
       đước cây mắm, um tùm ô rô cốc kèn, lau sậy, lác dưng, cùng với đĩa vắt
       muỗi mòng và còn có thú dữ, cọp beo...
          Bẩu đàn thê tử chen chúc trên một chiếc ghe tam bản mới đóng,
       mấy chiếc xuồng của bà con chí cốt, ngày đêm luồn lỏi qua kinh rạch,
       vượt sông Hậu (Bassac) vô vàm Cần Ihơ, lần xuống Ba Xuyên. Nhờ
       có người đi trước chỉ dẫn, chúng tôi đến tạm cư trên một con kinh
       nhỏ, sau này được đặt tên kinh Mỹ Quới, một đấu là chợ Na Rộn, một
       đẩu là chợ Ngã Năm. Trải dài trên hai bờ kinh những cánh rừng ngập
       mặn bạt ngàn. Nước lớn, chân rừng bị ngập chìm sâu, nước ròng đất
       trổi lên cao ráo, khoe một lớp mùn dẩy mấy gang tay xác lá rừng mục

        đọng lại.
          Bắt gặp được vùng đất màu mỡ, chi cần be bờ ngăn nước ra vào thì
       mặc sức mà trồng lúa, vun xới hoa màu. Từ ngoại tôi cho đến từng
       người lớn trong đoàn “di dân” không ai bảo ai như đều một lòng trụ
       lại trên vùng đất “trời cho” này. Chặt cây dựng cột, đổn lá lợp mái,
       một căn nhà cất xong, rồi mấy ngày sau, như trong mơ, giữa rừng
       một xóm nhà mới mọc lên. Từ nay đời sống đỡ cơ cực, gạo chợ nước
       sông, ngày ngày phá rừng lấn đất. Cứ đo ngang đo dọc, mỗi gia đinh
       khai phá một trăm công (mười mẫu). Bà ngoại lo cơm nước, chăm
       sóc đàn con nhỏ, các cậu tôi có ông ngoại mở đường chỉ lối, ngày
        đêm đấy chân rừng lùi từng bước. Khởi đầu ngoại chọn trồng bí đao,
       bí rỢ, dưa leo, bầu mướp... trái quả lổ lộ trên mỗi giổng đất, xa trông
       lúc nhúc như đám heo rừng con thật vui mắt. Khai khẩn tới đâu, đợi
       nước ròng, đắp bờ giữ đất tới đó. Rồi không mấy chốc miếng rẫy này
       tiếp miếng rẫy khác với đủ loại hoa màu hiện ra không đếm kịp, rồi


                                                          Tiếng sóng bủa ghénh  17
   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23