Page 178 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 178
Nhóm của chúng tôi gồm có chị Ba Thi, các cô Chơn, Duy Liên,
Tám Thanh. Lần đầu tiên chúng tôi được nghe phân tích một cách có
hệ thống: tình hình quốc tế, tình hình miền Bắc đang là hậu phương
lớn, tình hình miền Nam từ sau Hiệp định Genève với âm mưu của đế
quốc Mỹ thống trị miển Nam. Từ đó để cương khẳng định: “Nhiệm vụ
của cách mạng miên N am là trực tiếp đánh đổ chính quyền độc tài phát
xít Ngô Đinh Diệm, tay sai của đế quốc Mỹ, giải phóng nhân dân miên
N am khỏi ách đ ế quốc, phong kiến, thiết lập ở miền N am m ột chính quyên
liên hiệp có tính chất dân tộc, dân chủ đ ể cùng với miền Bắc thực hiện một
nước Việt N am hòa hình, thống nhất, độc lập, dân chủ nhân dân...". Mỗi
chúng tôi không ai nói với ai, nhưng tất cả đểu như mở tấm lòng sau
bao nhiêu năm chờ đợi. Đề cương khẳng định: “Ngoài con đường cách
mạng, nhân dân miền N am không có đường lối nào khác...".
Sanh con trên đất Phnom Penh
Ngày 21 tháng 6 năm 1958, tôi thấy quặn đau ở bụng, đoán sắp
đến ngày sanh, tự nhiên nhớ và thầm cám ơn chị em Tần Hưng cứ
thúc hối tôi trở về cơ quan. Ngày 22 tháng 6 năm 1958, tôi sanh cháu
Linh trên đất Phnom Penh. Lúc đó anh Mười cũng có mặt. ú t Nhựt
đưa tôi vào nhà bảo sanh trước, anh Mười ở nhà trông chừng Hòa
và Bình. Khoảng 6 giờ chiểu, cháu bé trong bụng cứ cựa quậy hoài
làm tôi đau điếng người, mồ hôi toát ra từng chặp. Mấy cô đỡ cứ thay
phiên nhau chăm sóc và khuyên tôi cố chịu đựng. Cơn đau cứ hên
tiếp kéo dài, tôi quằn quại trên bàn sanh. Thấy tôi đau quá, ú t Nhựt
đâm lo và báo với anh Mười. Được tin, anh Mười tức tốc đến nhà bảo
sanh, nhưng anh không được vô. Đứng ngoài, lòng tháy không yên,
anh nhờ gọi bác sĩ chuyên khoa tới. Nhưng các cô điểu dưỡng nói bác
sĩ đã vể nhà rồi, sáng mai ông mới tới. Anh Mười thấy vậy rất sốt ruột.
Anh hỏi thăm địa chi nhà bác sĩ. Sau đó anh nhờ một anh xích lô đưa
tới. Nhà bác sĩ nằm trên con đường sầm uất, bên ngoài tường cao, cửa
sắt đóng kín. Thấy ánh đèn còn sáng trên lầu một, biết là bác sĩ còn
Tiếng sóng bủa ghểnh 177