Page 162 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 162

của trường. Cháu bảo cô giáo theo cháu đi ra cửa sau của trường ít ai
    biết. Thế là cô Diệu đã thoát! Trường hỢp tương tự xảy ra với cô giáo
    Trần Thị Mỹ dạy tiếng Pháp và thể thao. Khi cô đang lên lớp; có một
    cháu không ngấn ngại báo với cô cháu có người anh làm mật thám;
    đêm qua đã tra hỏi về cô; cháu nói không biết; bị anh đánh. Sáng nay
    cháu thấy anh đang lảng vảng trước cổng trường. Cô giáo Mỹ lập tức
    bỏ lớp đang dạy leo qua tường để thoát thân. Được nghe những câu
    chuyện của các cháu ở trường Đức Trí; tôi thương các cháu quá và tự
    nhiên tôi nhớ hổi thời chống Pháp tôi cũng được hai cháu con của
    chủ nhà cứu thoát. Đó là hồi năm 1954; tôi có hẹn làm việc với một

    số cán bộ cốt cán ở nhà chị Năm Si; con đổc phủ sứ Trần Văn Viễn ở
    góc đường Thủy Binh và Galliéni (nay là đường Trần Hưng Đạo). Tôi
    có ở nhà này do chị Tám Lựu chọn. Hôm đó có một cán bộ không
    chịu nổi những đòn tra tấn cực kỳ ác độc đã khai báo ngày tôi hẹn gặp
    cán bộ cốt cán ở căn nhà này. Hôm đó mật thám đưa lính ập đến bắt
    giữ chị Năm Si; chúng mai phục bên trong xem như căn nhà vẫn bình
    thường. Tình cờ chị Tám LựU; chị Ba Yêm và một số người quen biết
    khác đến tìm chị Năm Si cũng đểu bị bắt giữ. Sau mấy giờ chờ đợi
    quyết bắt cho bằng được Bảy Huệ; nhưng không thấy Bảy Huệ xuất
    hiện; bọn mật thám rút đi và chở những người bị bắt vể bót Catinat,
    rối sau đó thả ra. Khi ấy tôi vẫn chưa hay biết gì; đi xe xích lô đến nơi
    hẹn, vừa ung dung bước vào nhà... Hai cháu Sâm và Cúc Hoa, vốn rất
    quyến luyến tôi đã ùa ra báo tin má Năm Si đã bị bắt đưa đi; hối thúc
    tôi phải đi ngay để phòng bọn mật thám có thể quay trở lại. cháu Sâm
    lanh lẹ mở cửa sau thông ra một con hẻm; chạy gọi xích lô; Cúc Hoa
    hối thúc tôi lên xe đi ngay. Tôi nói nhỏ vào tai Cúc Hoa: “Anh em con
    yên tâm; má Si sẽ vể với hai con; không sao đâu!”. Cháu lại giục: “Dậ;
    tụi con hiểu, cô Hai ra xe lẹ đi...”. Nhớ lại lần mình đưỢc hai cháu nhỏ
    giải cứu tôi suy ngẫm:  “Nếu không được cha mẹ dạy bảo lòng yêu
    nước, căm ghét giặc cướp nướC; thương quý cán bộ, thì Sâm và Cúc
    Hoa ở lứa tuổi 13; 15 tuổi và các cháu ở Đức Trí đã không có trí khôn
    dũng cảm bảo vệ cô giáo ở Đức Trí và cùng nhiều trường hợp khác
    thoát khỏi tay của địch... Tấm lòng của các cháu nhỏ; lòng dần Sài



                                                     Tiéng sóng bủa ghénh  161
   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166   167