Page 121 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 121
nhất trí với điểu Hiến pháp công nhận “nam nữ bình quyển” gán liền
với độc lập và thống nhất Tổ quốc, một nguyện vọng đã thúc đẩy tôi
dấn thân làm cách mạng, và bao nhiêu lần tuyên truyền vận động chị
em tham gia đấu tranh cho dần chủ, dân sinh, sôi nổi hào hứng nhất
là những tháng ngày vận động Khởi nghĩa Nam kỳ 1940.
Được làm đại biểu trong kỳ họp thứ hai khóa I nẩy, được vể Thủ
đô, được gặp và tiếp thu những ý kiến lãnh đạo của Bác vô cùng quý
báu trong thế vận nước như “ngàn cân treo sỢi tóc”, không chỉ quý báu
cho hôm nay mà cả mai sau, càng ý thức được giá trị của những hành
trang mới nhận, tôi càng nôn nóng sớm đưỢc trở lại chiến trường đáp
đền ân nghĩa của cử tri, của chiến sĩ, đổng bào đã và đang cháp nhận
vô vàn hy sinh mất mát.
Cũng như tôi đã từng mong ước khi thấy Bác từ xa ở Hải Phòng
sẽ được gặp Bác trong phiên họp này tôi đã được toại nguyện. Trong
giờ giải lao tôi và mấy đại biểu Nam bộ quây quần trò chuyện thì Bác
bước đến. Chúng tôi rất vui mừng, tất cả cúi chào Bác.
Thấy có mình tôi là nữ, Bác hỏi trước:
- Khi ra đi tình hình trong tinh cô ra sao?
- Dạ thưa Bác, lúc cháu sắp lên đường không khí chiến đấu vô cùng
sôi sục. Cháu có đến cầu Nhu Gia, chiếc cầu lớn nối Uền hai tỉnh Sóc
Trăng và Bạc Liêu, anh em chiến sĩ cộng hòa vệ binh đang dàn trận
chuẩn bị đánh chặn quần địch khi chúng tiến vào tỉnh lỵ. Và, một
điểu nữa cháu xin thưa với Bác, khi cháu từ giã bà con, anh em cán
bộ, chiến sĩ, đồng bào ai ai cũng căn dặn chuyển lời kính chúc Bác sức
khỏe, sống lâu trăm tuổi, đưỢc gặp Bác vào Nam...
Các anh đứng cạnh tôi ai cũng muốn đưỢc báo cáo với Bác tình
hình chống giặc của tỉnh mình.
Bác hỏi từng người, khắp lượt rổi chậm rãi nói:
- Bác theo dõi tin tức, thấy đổng bào và chiến sĩ Nam bộ đánh giặc
rất dũng cảm, mưu trí, tiêu diệt được nhiểu quán địch, khiến chúng
gặp nhiểu khó khăn, bị động... Còn ta thì có thêm thời gian chuẩn bị
mọi mặt ứng phó với tình thế.
120 HỒI ức NGÔ THỊ HUỆ