Page 116 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 116

tôi bị kẹt ở Thái Lan trên dưới sáu tháng. Ai cũng rất nóng lòng, để
  được vể thủ đô Hà Nội càng sớm càng tốt, đoàn chúng tôi phải chia ra
  nhiều nhóm nhỏ đi đường biển. Nhờ sự giúp đỡ của tổ chức Việt kiều

  yêu nước, tôi đóng giả người Hoa với đầy đủ giấy tờ mang quốc tịch
  Trung Quốc. Từ Bangkok qua đảo Hải Nam, rồi lại đi tiếp. Dừng chân
  trên đảo này tôi đau xót nhìn thấy người dân dưới thời Tưởng Giới
  Thạch sống đói khổ lầm than. Tàu khách vừa đỗ lại, nhiều người quần
   áo rách bươm, chạy xuống cõng thuê hành khách lên bờ. Có những cụ
  già, em bé còng lưng quét mót từng hạt lúa rơi vãi từ dưới tàu đưa lên.
     Từ Hải Nam chúng tôi qua Bắc Hải rổi vể Đông Hưng. Đứng ở
   Đông Hưng lòng rộn rã vui mừng khi nhìn thấy Móng Cái. Hai nước
   cách nhau bằng con sông Ka Long, qua chiếc cầu Bắc Luân độ năm
   mươi mét là đất nước mình rồi. Đặt chân lên mảnh  đất thần yêu,
   ngước nhìn lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, nước mắt vui mừng cứ
   trào ra. Khoảng năm giờ chiều tôi lại xuống tàu về Hải Phòng.

     Tàu qua khỏi cửa sông Ka Long chạy ra biển, người liên lạc chỉ cho
   tôi bờ cây xanh xanh của đất liền.
     Đất của Việt Nam, mũi đất đầu tiên khi ta đặt bút vẽ hình chữ s.
   Đó là bờ biển Trà Cổ, ráng chiều phản chiếu sắc vàng óng ánh của bãi
   cát chạy dài...
      Ôi! Đất nước tôi, nơi khởi đầu của dải non sông đầy hoa gấm. Rồi
   những cái tên tuy mới nghe lẩn đầu như Bến Ngọc, Bạch Long Vỹ...
   cảm thấy thán thương, trìu mến làm sao!
     Tàu chạy khá nhanh. Biển mênh mông, gió lổng lộng. Khi mặt trời

   vừa khuất trong đám mây phía chân trời, tàu đi vào một vùng non
   nước tôi thấy sao mà đẹp quá. Trên mặt biển vô  số hòn đảo nhấp
   nhô, vươn lên sừng sững giữa bầu trời thoáng đãng. Đảo không thẳng
   hàng, cao thấp, cái lớn cái nhỏ, cái dài cái tròn, nó cứ đan xen như có
   bàn tay của tạo hóa sắp đặt. Đó là vịnh Hạ Long, một trong những kỳ
   quan thế giới trên biển của Tổ quốc Việt Nam. Tàu chạy dọc theo một
   hòn đảo thẳng đứng, cây lá sum suê, vách đá rong rêu phủ kín. Lúc
   luổn qua giữa các hòn đảo đủ mọi dáng hình, khi chạy sát hòn đảo có
   tên  Gà chọi.


                                                    Tiếng sóng bủa ghénh  115
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121