Page 119 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 119
không ai cẩm được nước mắt. Gặp con em Nam bộ, Bác càng thương
nhớ đồng bào, chiến sĩ đang liểu chết chống giặc giữ lấy từng tấc đất
của Tổ quốc.
Lần đẩu tiên bước ra khỏi nhà, làm sao nghĩ được mình đang đi
lại giữa thủ đô trong khi khói lửa của chiến tranh bao trùm xóm làng
thân thương. Cứ mỗi bước đi thấy lòng dạ xao xuyến nao nao, ngắm
nhìn hổ Hoàn Kiếm với Tháp rùa lịch sử; cờ đỏ sao vàng trên nóc nhà
Bắc bộ phủ, trên phủ chủ tịch (dinh của toàn quyền cũ) nơi ấy Bác Hồ
đang ngày đêm lo toan việc nước ngoài Bắc, trong Nam...
Lật bật đến ngày khai mạc phiên hợp lần thứ hai Quốc hội khóa
I, ngày hai mươi tám tháng mười năm 1946. Lần tay tính lại đã hơn
sáu mươi năm trôi qua, tôi vẫn còn nhớ rõ những cảm xúc ban đầu
khi đưỢc đặt chân lên thềm Nhà hát lớn Hà Nội: lặng nhìn cờ đỏ sao
vàng lồng lộng bay trên ban công, như bị thôi miên bởi những lá cờ
đỏ thắm trong tay đoàn quân Khởi nghĩa Nam kỳ 1940, nhớ cờ đỏ sao
vàng rỢp trời trong cuộc mít tinh mừng cách mạng tháng tám 1945
thắng lợi ở tỉnh nhà.
Không sao kể xiết niềm hần hoan của Quốc hội mấy lần đồng loạt
đứng lên vỗ tay hoan hô Hồ Chủ tịch khi Bác ra chào các đại biểu.
Quốc hội suy tôn Chủ tịch Hồ Chí Minh là công dần thứ nhất theo
đề nghị của Đoàn đại biểu Nam bộ.
Quốc hội đã thông qua Hiến pháp đầu tiên của nước Việt Nam
dân chủ cộng hòa và chủ trương cấp bách chuẩn bị toàn quốc kháng
chiến.
Đọc những tư liệu về cuộc họp Quốc hội khóa I kỳ hai, nhớ những
lời Bác Hổ phát biểu với Quốc hội, thuở đó tôi chưa hiểu biết chiều
sầu của mỗi lời, mỗi ý, nhưng bầy giờ sao thấy như Bác nói với chúng
ta hôm nay và nói nghiêm khắc hơn. Trong phiên họp toàn thể ngày
ba mươi mốt tháng mười năm 1946 Chủ tịch Hổ Chí Ivlinh tuyên bố:
"Chính phủ sau đây phải là một chính phủ toàn dân đoàn kết và tập
hợp nhân tài không đảng phái... Tuy trong quyết nghị không nói đến,
không nêu lên hai chữ liêm khiết, tôi cũng xin tuyên bố trước Quốc
118 HỐI ức NGÔ THỊ HUỆ