Page 80 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 80
tràn sang xâm lược nước ta. Ngày 17 tháng 1, toàn bộ quân giặc kéo
tới Bình Lê Nguyên (vùng Bình Xuyên thuộc tỉnh Vĩnh Phúc).
Tại đây, quân ta đã lập một phòng tuyến bảo vệ kinh đô. Trận
địa của ta được lập bên này sông vối một lực lượng mạnh gồm cả
bộ binh, kỵ binh, tượng binh, thủy binh do vua Trần Thái Tông
trực tiếp thông lĩnh toàn quân. Đe tiến qua sông, quân địch chia
lực lượng làm ba, ào ạt tiến công. Quân ta không hề nao núng,
dũng cảm chông trả từng đợt tiến công của địch, kiên quyết giữ
vững trận địa. Vua Trần Nhân Tông bết chấp mưa tên xông lên
phía trước, đốc thúc tưống sĩ đánh giặc. Tuy nhiên, do quân địch
quá mạnh lại quen chinh chiến, quân ta nhiều năm chưa chiến
đấu với giặc ngoài, nên trước thế giặc mạnh, trận địa của ta bị mất
dần. Tình thế cuộc chiến đặt ra sự lựa chọn là tiếp tục chiến đấu
hay lui quân để bảo toàn lực lượng. Nghe theo lòi bàn của Lê Tần
rằng không nên “chỉ đánh một ván dốc túi” mà “nên tạm lánh
chúng”1, Trần Thái Tông quyết định cho quân lên thuyền xuôi theo
sông Cà Lồ. Tuy không chặn đứng được cuộc tiến công của giặc,
nhưng cuộc chiến đấu của quân dân ta ỏ Bình Lệ Nguyên đã làm
cho kế hoạch tiến công của kẻ thù bị thất bại; lôi đánh chớp
nhoáng của chúng không phát huy được kết quả như chúng đã
từng đạt được trong suốt gần nửa thê kỷ chinh chiến nhiều nơi
trên thê giới.
Trong khi thực hiện kế hoạch rút lui, quân ta vẫn tích cực
chiến đấu để từng bước ngăn chặn, tiêu hao lực lượng địch. Sau
những ngày đánh chặn địch, tạo điều kiện cho đại quân rú t lui an
toàn và đảm bảo thời gian cho triều đình và nhân dân rút khỏi
kinh thành Thăng Long, thực hiện kế sách vườn không nhà trôYig,
ta đã làm cho quân địch không thực hiện được chiến lược đề ra.
Khi quân Mông kéo vào kinh thành thì lực lượng của ta đã rút hết.
1. Viện Khoa học xã hội Việt Nam: Đại Việt sử ký toàn thư, Sđd, t.II,
tr. 28.
82