Page 97 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 97

Đối với chúa Trịnh, các quan đầu tỉnh, các quan coi việc
             án từ, các võ tướng phải vào  chầu ngày Nguyên  đán,  ngày

             sinh nhật của chúa hoặc khi mình mới thắng trận; thành ra
             quyền chúa lớn hơn quyền vua.

                 Một người đàn ông xứ Đàng Ngoài chào ai cao quý hơn
             phải lễ bốn lễ, đàn bà chỉ phải quỳ lạy một lần thôi. Vào chầu
             vua, quan phải bận phẩm phục màu tím, quân đi hầu cũng
             phải mặc áo đổng màu.

                 Mỗi năm vào dịp tết Trung nguyên, vua ban thưởng cho
             các đình thần và con cháu các vị công thần vàng bạc; phóng
             xá cho tội nhân chịu án hình nếu không phải tội trảm hay án

             hộ nếu món nợ không quá hai nén bạc.
                 Bao giờ cũng vậy,  cứ đến ba ngày cuối năm, bốn mươi
             quan đại thán đi bắt các quan cao thấp văn lẫn võ tuyên thệ

             lúc nào cũng trung thành với đức vua và nếu biết có cuộc
             âm mưu hại đến long thể, đến cuộc trị nguy của quốc gia thì
             phải đi tố cáo. Nếu kẻ đi báo đã làm quan thì đức vua có ban
             thưởng hay không là tùy ý, nếu là dân  dã thì được thưởng
             năm mươi lạng vàng và năm trăm lạng bạc. Tổng cộng năm

             vạn ba nghìn đổng tiền ta,  người cáo  giác còn được phẩm
             hàm nữa.
                 Thỉnh thoảng lại có tục kiểm điểm lại số thanh niên từng

             tỉnh và khắp trong xứ, những kẻ nào không nghê' và không
             có chút danh vị, đủ  mười tám  tuổi thì phải tuyển vào  đạo
             lính phòng vệ vua, hoặc lên tòng chinh ngoài biên ải. Ai đút
             tiền để lẩn trốn sẽ bị phạt nặng, kẻ tùng đảng cũng thế; cổ
             đem cùm, chân tay xiềng xích, họ bị giải đến trước mặt chúa

             và sẽ bị tuyên án chết chém. Nhưng vì dân sự không muốn
             thấy máu chảy nên bà con  người bị tội vận động cho  thân
             nhân mình xử giảo thôi, vì họ cho rằng chết thắt cổ không
             nhục nhã bằng chết chém.



                                           98
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102