Page 38 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 38
tôi bị trục ra khỏi xứ như quân do thám hay như quân bất
lương. Chúng tôi có dâng biểu trần tình; lại được thêm một
vị hoàng thân đã hiểu biết người Bồ Đào Nha ở nhiều nơi nói
cho vua rõ, nên ngài không tin những điểu đồn bậy. Nhưng
không yên tâm chúa buộc chúng tôi thê' sẽ không vào Đàng
Trong Yầ. bao giờ cũng một lòng với ngài. Ngài cho đòi chúng
tôi đến một ngôi chùa (pagode). Dân gian theo chúng tôi
đông lắm. Người ta đặt lên trên một chiếc hương án một
bình đầy rượu và nước, lẩn lượt người ta lấy một chiếc xẻng
và mũi một thanh mã tấu gõ vào bình. Đoạn người ta cắt tiết
một con gà mái, rồi lấy mấy giọt huyết gà dập tắt lửa một tờ
giấy có viết lời thể đem đốt trên hương án. Con gà mái bị chặt
làm nhiều khúc. Lễ phát thệ chỉ có thế, mọi người đứng vòng
quanh hương án và không làm gì khác nữa ở trong chùa.
Song rồi họ chỉ vào chùa, chỉ vào bàn thờ và các cây nho thếp
vàng dựng ở trên bàn thờ bảo chúng tôi thể sẽ theo đúng lời
đã nguyền và uống rượu cúng...
Đoán biết trước việc sẽ xẩy ra như thế nào, tôi có đem
giấu được một cái tranh to của Chúa tôi đem trải ra, quỳ
trước tranh tôi nói không muốn gọi danh hiệu một vị chúa
nào khác Chúa cứu thế mà thề cả... Quan nội giám, đến dự
lễ thay chúa, không nghe theo lời tôi;... sau cùng tôi phải yêu
cầu quan nội giám cho người về tâu vua rõ ý định của chúng
tôi... Chúa, minh mẫn nên hiểu chuyện và truyền cho chúng
tôi cứ thề như người có đạo Cơ Đốc... Tôi xây lưng lại Chúa
và nhìn vào hình Chúa mà thề rằng... nếu tôi sai lời trong
sớ thì Chúa sẽ bắt tôi chết bằng nước, bằng lửa, bằng đao
gươm và các thứ khổ hình khác. Thầy Giulio, viên thuyền
trưởng và tất cả các người Bổ Đào Nha cùng thê' như vậy...
Lời thê' của chúng tôi làm chúa hết nghi ngờ, ban cho chúng
tôi nhiều phẩm vật cùng đỗ giải khát và cho phép chúng tôi
nhổ neo. Ngài đã giữ chúng tôi lại thêm vài tháng chỉ vì ngài
đã sợ chúng tôi vào Nam.
39