Page 36 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 36
N hân dịp mấy khách thương Bồ Đào Nha trù tính
đáp một chiếc “galiote” sang xứ Đông Kinh - hành
trình mà chưa ai đi cả - các bề trên xét rằng nên phái tôi đi
với thầy Giulio Piani người Nhật Bản, sang trông nom việc
rửa tội và nhân thể xem dân xứ này có sẵn sàng chịu lời Chúa
hay không?
Chủ tâm như vậy, chúng tôi ở Áo Môn đi ngày 2 Pévrier
1626; mất 36 hôm, một phần vì dò hỏi đã không được kỹ
càng, hai là vì bão... Ngày 7 Mars, chúng tôi mới đến Đông
Kinh, do một con sông ăn ngược lên đất mười tám dặm.
Được tin chúa (Le roi) cử bốn thuyền chiến ra bể đón và hộ
vệ chúng tôi suốt dọc sông để bọn Tàu Ô đã rình sẵn khỏi
cướp bóc.
Đến nơi, tôi đi cùng thầy Giulio và tất cả các người Bồ
Đào Nha vào bệ kiến, chúa hoan hỉ tiếp chúng tôi, khoản đãi
chúng tôi, cho ăn nhiều món khác nhau và hứa giúp chúng
tôi mỗi khi chúng tôi cần dùng việc gì. Khi chúng tôi kiếu từ,
ngài ban cho viên thuyền trưởng và tôi nhiều y phục bản xứ
rất quý giá và truyền lệnh cho chúng tôi được ở những nhà
tốt nhất tại kinh đô.
Trong thời kỳ chúng tôi lưu tại Đông Kinh, ngài hậu đãi
chúng tôi, sai mang các thứ giải khát cho viên thuyền trưởng
và tôi hoặc ban cho chúng tôi đủ thứ tặng phẩm mỗi khi
chúng tôi vào triều kiến. Ngài thường cho đòi chúng tôi vào
xem các cuộc vui như đấu voi, thí ngựa hoặc đua thuyền. Ngài
cưỡi voi xông vào đám quân lính rồi voi lấy vòi cướp lấy giáo
gươm hay khí giới khác dâng ngài; ngựa cũng vậy, cũng biết
nhặt những giáo mác đưa cho quân ky. Chúng tôi còn được
mời xem tuồng hát và nhiều hội hè: có vài nơi cần giữ phẩm
cách, tôi không đến. Ngài ưu đãi chúng tôi như vậy, hình như
vì muốn thông thương với người Bổ Đào Nha đã được tiếng
đồn là đem nhiều nguồn lợi bằng tàu thuyền đến xứ này.
37