Page 45 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 45
vũ TRỤ VÀ HOA SEN
cũng có nhiều kích thích về mặt trí tuệ. Những năm 1960
đã chứng kiến liên tiếp một loạt các khám phá ngoạn mục.
Một số thậm chí được thực hiện ngay tại khuôn viên nhà
trường. Như vào năm 1963, một giáo sư thiên văn học của
tôi là Maarten Schmidt phát hiện ra các quasar (chuẩn tinh),
các đối tượng tuyệt vời có độ sáng nội tại mạnh nhất của vũ
trụ và phát ra năng lượng bằng cả một thiên hà mà chi giới
hạn trong một thể tích lớn hơn Hệ Mặt Trời một chút. Nằm
bên rìa của vũ trụ, đây là những thiên hà mà tâm của chúng
chứa một lỗ đen klrổng lồ với khối lượng lớn gấp nhiều ti
lần Mặt Trời. Và chính lỗ đen này, vì tính tham ăn vô độ của
mình, đã xé nát và nuốt chửng tất cả các ngôi sao của thiên
hà chủ, đã tạo ra độ sáng tuyệt vời của các quasar.
Hai năm sau, năm 1965, tới lượt phát hiện của Arno
Penzias - người sau này trở thành một trong những giáo
sư của tôi tại Princeton - và Robert Wilson, hai nhà thiên
văn học vô tuyến người Mỹ làm việc trong một phòng thí
nghiệm của công ti điện thoại Bell, về bức xạ nền (hay còn
gọi là bức xạ tàn dư, hay bức xạ hóa thạch) của vũ trụ, phần
nhiệt còn sót lại từ Big Bang. Bức xạ này tới từ xa xưa (380
ngàn năm sau vụ nổ lớn) và tràn ngập toàn bộ vũ trụ. Sự
tồn tại của nó cho chúng ta biết rằng vũ trụ bắt đầu từ một
trạng thái cực kì nóng và đặc. Cùng với sự dãn nở của vũ
trụ, bức xạ nền vũ trụ là một trong những nền tảng của lí
thuyết Big Bang. Chính sự phát hiện này đã lôi kéo được
đa số các nhà khoa học. Nó cũng là trở ngại lớn đối với hầu
hết các lí thuyết đối thú.
48