Page 252 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 252
Tôi tin gì: Iượng tử và hoa sen
tại của tự do ý chí lẽ nào không phải là một minh chứng
cho sự tồn tại của nó? Bởi vì làm thế nào để một thứ không
tồn tại lại có thể mong muốn chứng minh rằng nó tồn tại?
Làm thế nào để các nhà sinh học thần kinh và các triết gia
kliông có tự do ý chí lại bị dẫn tới việc phải phủ nhận sự
tồn tại của chính tự do ý chí đó?
Rõ ràng, klaoa học vẫn còn xa mới hiểu được chúng
ta suy nghĩ, yêu đương và sáng tạo như thế nào. v ề phần
mình, tôi khó có thể tin rằng chúng ta chỉ là "những cỗ
máy để truyền gen", theo cách diễn đạt của nhà sinh học
người Anh Richard Davvkins; rằng tình yêu làm rạng rỡ hai
tình nhân và đốt cháy trái tim họ, rằng tình cảm lóe sáng
này được ngợi ca bởi những người hát rong, tạo cảm hứng
cho các thi sĩ vĩ đại nhất và các nhạc sĩ tuyệt vời nhất, được
biểu dương bởi những họa sĩ tài năng nhất, là nguồn gốc
của những sự hi sinh to lớn cũng như các hành động anh
hùng, nhưng cũng từng gây ra các cuộc chiến tàn khốc, lại
chi là kết quả của các dòng điện hóa chạy trong mạng thần
kinh! Tôi cũng khó có thể chấp nhận ý tưởng cho rằng sự
dịu dàng của người mẹ với con, sự đồng cảm gắn bó hai
người già lúc xế chiều, tình cảm siêu việt soi sáng sự tồn tại
của loài người, sự mê li trước cái đẹp, sự chán ghét cái xấu,
niềm vui và nỗi buồn, nỗi đau khổ và tình thương - tất cả
chỉ là kết quả của các kết nối thần kinh bị chi phối bởi các
lực mù quáng của tiến hóa và chọn lọc tự nhiên.
Vậy thì liệu tinh thần có phải cũng chi là vật chất? Một
lần nữa tôi sẽ chịu sự phán quyết của các nhà sinh học thần
259