Page 184 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 184

Tôi nghiên cứu gì: Khoa học ỏ mọi trạng thái của nó


         Cuối  cùng,  một  lí  thuyết  đẹp  là  nó  tạo  ra  sự  trùng
     hợp của cái đẹp và chân lí, và phù hợp với tự nhiên. Theo
     Heisenberg, "Cái đẹp là sự phù hợp của các thành phần
     với nhau và với toàn thể". Chẳng hạn, thuyết tương đối là
     đẹp bởi nó kết nối và thống nhất các kliái niệm cơ bản của
     vật lí mà trước đó được coi là hoàn toàn tách biệt: kliông
     gian và  thời gian, kliối lượng và năng lượng, vật  chất và
     chuyển động. Chính klaát kliao mĩ học của sự phù hợp đã
     khích lệ những nỗ lực của các nhà vật lí từ hai thế ki nay
     tìm ra một lí thuyết của tất cả (hay lí thuyết của vạn vật) kết
     nối toàn bộ các hiện tượng vật lí của vũ trụ, và thống nhất
     bốn lực cơ bản của tự nhiên.
         Một lí thuyết sẽ càng đẹp hơn nếu nó phát lộ những
     mối liên hệ bất ngờ ở mỗi khúc ngoặt móá, các nhà nghiên
     cứu klaám phá cấu trúc của nó một cách chi tiết hơn, theo
     các  mức  độ,  nhưng  vẫn  phù  hợp  với  tự  nhiên.  Thuyết
     tương đối thỏa mãn một cách cao nhất tiêu chuẩn này. Nó
     không ngừng làm chúng ta ngạc nhiên bởi sự giàu có bất
     ngờ. Thậm chí chính Einstein là người đầu tiên bị bất ngờ
     khi  ông  phát  hiện  ra  rằng  các  phương  trình  của  thuyết
     tương  đối  rộng  áp  đặt  một  vũ  trụ  dãn nở  trong khi  các
     quan sát vào thời đó (1915) chỉ ra vũ trụ là  tĩnh. Nhà bác
     học đã không đủ niềm tin vào vẻ đẹp và sự đúng đắn của
     các phương trình của chính mình. Òng đã thay đổi chúng,
     điều mà ông gọi là "sai lầm lớn nhất của cuộc đời (ông)",
     khi nhà thiên văn người Mỹ Edwin Hubble phát hiện ra sự
     dãn nở của vũ trụ vào năm 1929. Từ đó, thuyết tương đối


                                                        189
   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189