Page 102 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 102
Tôi là ai: sự hỢp lưu của ba nèn văn hóa
để cứu ông ra. Sức khỏe của ông đã xấu đi từng ngày. Tôi
đã viết thu cho Bộ Ngoại giao Mỹ yêu cầu can thiệp, nhung
những nỗ lực của tôi là vô ích, vì Hoa Kì và Việt Nam đã
chấm dứt tất cả các mối quan hệ ngoại giao kể tù khi Sài
Gòn sụp đổ. Không còn một kênh thông tin nào nữa. Khi
tất cả duờng nhu đã bế tắc thì một loạt các sự kiện dồn dập
xảy ra khiến tôi luôn kinh ngạc, mỗi khi nghĩ lại, cứ nhu là
có phép lạ vậy.
Một nhà vật H thiên văn đồng nghiệp mời tôi tới làm
việc sáu tháng, từ tháng 6 đến tháng 12 năm 1978, tại Viện
Thiên văn Paris, nơi ông mới nhận chức giám đốc. Cơ hội
thật bất ngờ và tôi chấp nhận ngay lập tức, bởi nghĩ rằng
các mối quan hệ ngoại giao mà Pháp vẫn luôn duy trì với
Việt Nam có thể sẽ là một sự trợ giúp lớn cho tôi. Đến Paris,
ngay lập tức tôi làm đơn đề nghị tới Đại sứ quán Việt Nam,
nhung, nhu tôi đã dụ liệu truớc, chẳng mang lại kết quả
gì. Đại sứ quán chắc đã nhận đuợc hàng ngàn đề nghị nhu
vậy và có lẽ tất cả đã kết thúc ở thùng rác. Không có gì
nhúc nhích cả, mà cha tôi thì sắp chết.
Và rồi, số phận đã đua tói một đồng nghiệp và cũng là
bạn của tôi, cô đã giới thiệu tôi với Henry Van Regemorter,
một nhà vật lí thiên văn làm việc ở Đài thiên văn Meudon,
nguời có mối liên hệ chặt chẽ với ông Phạm Văn Đồng,
lúc đó là Thú tuớng Việt Nam, một trong những tác giả
làm nên chiến thắng của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Van
Regemorter đã ân cần lắng nghe tôi trình bày một cách đầy
cảm thông. Không ngần ngại, ông đã đề nghị giúp tôi bằng
1 0 5