Page 104 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 104
Tôi là ai: sự hỢp lưu cùa ba nèn văn hóa
được người duy nhất có thể giúp mình. Cha tôi đã được
cứu sống vào phút chót. Khi nhìn thấy ông ở sân bay, tôi
hầu như không còn nhận ra ông nữa. Gầy gò đến cùng cực
(ông bị sụt mất 32 kg), tóc bạc trắng và hầu như không còn
sức lực để bước đi, nhìn ông thật mong maiah ở ranh giới
giữa sự sống và cái chết. Tôi khẩn cấp đưa ông tới bệnh
viện Boucicaut, và phải mất ba tháng các bác sĩ mới giúp
ông hồi sức trở lại được.
Cha tôi mất năm 1994. Tôi rất mừng vì cha tôi có thể trải
qua 15 năm cuối đời một cách yên bình, trong một đất nước
và một nền văn hóa mà ông rất ngưỡng mộ, bởi ông cũng
được giáo dục theo kiểu Pháp. Cho tới tận phút cuối cùng
của đời mình, ông đã sống một cuộc sống giản dị và thanh
thản, không chút hận thù những người đã làm cho ông đau
khổ, và cũng kliông hề cảm thấy cay đắng vì những gì ông
đã mất. Tôi ngưỡng mộ sự minh triết của ông.
Từ các thiên hà sơ sinh tới vật chất tối của vũ trụ
Trường Đại học Virginie đã cho tôi một môi trưừng để
có thể triển khai các đề tài nghiên cứu và phát triển về
mặt khoa học. Tôi tập trung vào nghiên cứu sự hình thành
và tiến hóa của các thiên hà, một trong những vấn đề lớn
của vật lí thiên văn hiện đại. Tôi đặc biệt quan tàm tới các
thiên hà "lùn", do chúng chỉ có kích thước khoảng 15 đến
1 0 7