Page 103 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 103
v ũ TRỤ VÀ H OA SEN
cách viết một bức thư cho vị thủ tướng, bạn ông, yêu cầu,
vì những lí do nhân đạo và gia đình, hãy tha cho cha tôi và
cho phép ông sang Pháp cùng với mẹ và em gái tôi. Sau đó
ông đưa cho tôi bức thư và nói tôi tìm cách chuyển tới tận
tay thủ tướng, ông giải thích sở dĩ ông thân với thủ tướng
là bởi vì nhiều năm ông phụ trách việc trao đổi văn hóa
và giáo dục giữa Pháp và Việt Nam. Bản thân ông đã nếm
trải rất sâu sắc sự chiếm đóng của quân Đức ở Pháp trong
Thế chiến thứ hai, nên ông đã tìm cách giúp đỡ Việt Nam,
theo lối riêng của mình, một đất nước đã bị tàn phá nặng
nề trong hai cuộc chiến tranh liên tiếp. Đúng vào thời điểm
đó, một người cô của tôi trở về Hà Nội. Tôi đưa bức thư cho
cô, tuy trong lòng không hi vọng lắm là nó sẽ tới đúng địa
chỉ. Và thậm chí nếu nó có đến được tận tay thủ tướng, thì
chắc gì ông đã chấp nhận lời đề nghị của Van Regemorter.
Rồi chuyến công tác của tôi ở Viện Vật lí Thiên vãn Paris
cũng kết thúc, lòng nặng trĩu, tôi trở về Virginia, với tâm
trạng không gì phấn chấn hơn.
Nhiều tháng trôi qua tôi vẫn không nhận được tin tức
gì. Cuộc sống cứ trôi đi với công việc giảng dạy và nghiên
cứu thường nhật. Rồi vào một ngày đẹp trời tháng 3 năm
1979 - ngày đó đã khắc sâu trong tâm trí tôi - tôi nhận được
một bức điện từ cha mẹ thông báo rằng, theo lệnh của thủ
tướng, nhà chức trách Việt Nam vừa cấp cho họ Visa để
sang Pháp, và tôi sẽ đón họ tại sân bay Roissy vào tháng
sau. Tôi suýt ngất vì vui sướng. Thật không thể tin được!
Cơn ác mộng cuối cùng đã kết thúc, số phận đã cho tôi gặp
io6