Page 91 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 91

xua  quân  đi  chinh  nam  nữa,  sỢ  lại  thua  to.  Nhưng vua  Tông  làm
    ra  vẻ  có  đức  lớn,  nói;  Đất Giao  Chỉ  nhiều chướng khí,  quân  sĩ  sang
    hay bị cảm  mạo ôm chết.  Đi đánh nơi này là sự không nên.  Lại tỏ vẻ
    hông  hách,  sai  người  đưa  thư  sang  bày  tổ  uy  đức:  Họ  Lê  là  phiên
    thần, không thiếu trung thuận. Nay mới chết, chưa có lễ thăm viếng,
    đã vội đem quân sang đánh. Như vậy không đáng là đấng vương giả.
    Lại truyền  anh em không được đánh giết lẫn  nhau nữa.  Nếu không,
    quân triều đình sẽ sang hỏi tội thì không còn sót một mông nào.  Bấy
    giờ là  năm  1006.  Mấy  hoàng tử trước  đó vẫn còn lăm  le  mưu  tranh
    ngôi với Long Đĩnh, thấv vậy chịu im.
          Năm  1007,  vua  Tông  phong  Long  Đĩnh  làm  Giao  Chỉ  quận
    vương lĩnh Tĩnh Hái quân tiết độ sứ và cho tên Chí Trung (!?), đúc ấn
    Giao Chi' quận vương, sai Quảng Nam vận chuyển sứ đem sang cho.
          Long Đĩnh hoang dâm,  lại  ngạo ngược quá độ,  tính hay chém
    giết,  thích  thú  lấy  máu  người và  vật,  thường hay  tự cầm  dao  chọc
    tiết  bò  lựn,  rồi  mới  đưa  vào  nhà  bếp.  Đi  đánh  giặc,  bắt  được  kẻ
    địch  người  miền  núi,  sai  làV gậy  đánh túi  bụi,  chúng quá  đau  kêu
    gào  chửi  rủa,  nhiều  lần  phạm  huý  vua  Lê  Đại  Hành,  mà  vẫn  lấy
    làm  thích.  Phàm  người  bị  hành  hình,  hoặc  sai  lấy  cỏ  gianh  quấn
    vào  người  mà  đôt  đê  cho  lửa  cháy  mà  chết,  hoặc  sai  tên  kép  hát
    người  Hoa  Lưu  Thủ  Tâm  lấy  dao  cùn  xẻo  từng  mảnh,  để  cho
    không chết  chóng.  Người  bị  nạn  kêu  gào,  Thủ  Tâm  nói:  Nó không
    quen  chịu  chết  thì  lại  cả  cười.  Đi  đánh  dẹp  bắt  được  kẻ  địch,  đem
    bỏ rọ quăng sông lúc nước triều rút, đợi khi nước triều lên cho chết
    ngộp.  Hoặc  bắt  trèo  lên  ngọn  cây  cao,  rồi  chặt  góc  cho  cây  đổ,
    người  rơi  xuông  chết.  Thân  đến  xem,  vui  thích  khi  thấy  sự  đau
    khổ của  người  khác,  lấy  làm  trò chơi.  Có lần  qua  sông thấy  nhiều
    rắn,  sai  trói  người  vào  mạn  thuyền  đi  lại  giữa  dòng  muôn cho  rắn
    cắn  chết.  Từng  róc  mía  trên  đầu  sư  Quách  Ngang,  giả  lỡ  tay  lưỡi
    dao trượt xuông đầu sư cho chảy máu, rồi cả cười. Mỗi khi ra chầu,
    có  ai  tấu  sớ  điều  gì  cho  những  thằng  hề nói  khôi  hài  hay  là  nhại
    tiếng làm trò.
          Vì  say  đắm  tửu  sắc,  phải bệnh  trĩ,  không ngồi  được,  đến  buổi
    chầu thì cứ nằm  mà thị  triều, cho nên tục gọi là Ngoạ Triều.
          Tháng  10  âl  năm  1009,  Long  Đĩnh  chết,  làm  vua  4  năm,
     liưởng linh 24 tuổi.
          Lê  Long Đĩnh đại  nghịch bất đạo, giết anh cướp  ngôi,  lên làm
    vua lại tàn ác quá độ,  quân dân trong kinh ngoài cõi đều oán ghét.
    Thiền  sư  Vạn  Hạnh  và  chi  hậu  Đào  Cam  Mộc  khuyên  Lý  Công

                                                                            91
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96