Page 216 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 216

nước được thông nhất, bò cõi mở rộng thêm.  Công nghiệp oanh liệt
        nhất  là  đã  chiến  thắng  vẻ  vang  ba  lần  quân  Mông  cổ,  đê  quốc
        hùng mạnh từng lừng lẫy khắp tròi Âu biển Á,  giữ vững nền độc lập
        nước nhà. Văn học được mở mang rộng rãi,  từng lớp sĩ phu mới thực
        sự thành hình,  đào tạo nên nhiều văn thần lương đông,  mỏ khoa thi
        kén chọn  nhân  tài  Nho,  Thích,  Lão.  Ngủyễn  Thuyên  và  Nguyễn  Sĩ
        Cố khởi sự làm thơ văn quốc âm.  Chu An viết Tứ Thư thuyết ước.  Lê
        Quý Ly viết  sách Minh  Đạo  và  Thi Nghĩa  có  tư tương  tiến  bộ.  Văn
        chương  đòi  Trần  cứng  cỏi  và  thiết  thực,  không  có  sự  lòi  kêu  mà  ý
        rỗng như các  đòi  sau.  Yên Vân  đại  đầu  (Trần  Nhân Tông)  và Pháp
        Loa, Huyền Quang dựng nên phái thiền Trúc Lâm.
              Kinh tế cũng được  khuếch  trương.  Triều  đình rất  chăm nom
        việc  vệ  nông:  đắp  đê,  khai  sông,  khẩn  hoang.  Đời  sống  nông  dân
        được  nâng  cao,  kéo  theo  công,  thương  nhân.  Thợ  thuyền  thường
        thành  lập  nên  các  phường,  làng,  chuyên  sản  xuất  một  thứ  hàng.
        Về  ngoại  thương,  ở  cảng  Vân  Đồn  có  nhiều  thương  thuyền  các
        nước đến mua bán.
              Mấy  vị  đầu  là  các  vị  anh  quân,  nước  nhà  được  thái  bình,
        thịnh vượng. Mấy vua sau hèn kém, hoang chơi,  nhu nhược,  khiến
        nước yếu dân suy, cơ đồ đô nát.
             Theo  Trần  Trọng  Kim:  Dụ  Tông  hoang  chơi,  không  lo  việc
        nước,  lại  làm  loạn  cả  cương  kỷ,  Nghệ  Tông  không  biết  phân  biệt
        hiền gian đê kẻ quyền thần được làm loạn, tự hại nhà mình.
              Ngoài ra, còn có nguyên nhân khác khiến nhà Trần suy vong.
        Các vua  sau  không còn thân dân,  lấy dân  làm  gốc,  theo kê  sâu  rễ
        bền  gốc.  Người  trong  tôn  thất  bỏ  nghề võ,  không  nắm  vững  binh
        quyền,  lại  không đoàn kết giữ nước.  Huấn  thị của Thủ Độ,  Thánh
        Tông và Hưng Đạo vương không được tuân theo.
              Còn  có  nguyên  nhân  xa  nữa  là  không  có  quôc  kế  dân  sinh
        rộng  lớn  đại  quy  mô  khiến  nước  giầu  dân  mạnh  như  Thái  Tông,
        Thánh  Tông  đã  làm.  Minh  Tông  có  lập  đồn  điền,  dựng  kho  nghĩa
        sương  nhưng  chưa  đủ,  người  sau  lại  không  tiếp  tục.  Dân  nghèo
        không thờ được vua.  Đã  thế,  còn vì háo danh,  kiêu  hãnh  hơn  là  vì
        tham  vọng  đất  đai,  nhiều  lần  đi  đánh  Champa.  Trận  thắng  nhỏ
        không  lợi  lộc  gì.  Những  trận  thua  sau,  hao  binh  tổn  tướng,  làm
        suy  yêu  uy  tín,  nhất  là  tiềm  lực  quốc  gia.  Chúa  hèn  lại  gặp  tôi
        gian thì cơ đồ phải đổ.




        216
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221