Page 156 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 156
Khánh Dư có ý kiến cương quyết chống giữ: Giặc đông thì thành
phần phức tạp. dễ chia rẽ, lương thực lại cần nhiều, ta dùng kế
triệt lương chúng. Nhân Tông nghe theo, chủ chiến, chia quân
dóng giữ các nơi hiểm yếu. Lê Phụ Trần cử hí mật đem 1 vạn quân
thuỷ với 100 chiến thuyền đi giúp Champa. Vương hầu nức lòng
chiêu mộ và huấn luyện gia tướng, gia binh, rèn đúc vũ khí, đóng
thuyên, xe vạn tải.
Với sự đồng ý của thượng hoàng, Nhân Tông cử Hưng Đạo
vương Trần Quôh Tuấn làm tiết chế thông lĩnh chư quân chông
giữ quân Nguvên. Lại hội các vương hầu điều động quân thuỷ hộ,
mở cuộc duyệt binh lổn. điểm quân Sf) có được 20 vạn, thâv đủ đế
chông giặc dông hơn. Chia quân Trần Khánh Dư giữ Vân Đồn
phòng thuỷ quân giặc, Trần Nhật Duật trân thủ Tuyên Quang
chống quân Vân Nam, Trần Bình Trọng đóng quân ở Bình Than
giữ vùng trung châu, Trần Quang Khái vào giữ bơ biển Nghệ,
dinh. Bô" Chính. Hưng Đạo vương đóng dại quân ở Vạn Kiếp, khi
cán sẽ tiến giữ mặt Lạng Châu.
Tôn thất có thượng vị hầu Trần Lãơ cho rằng kháng Nguyên
là điên rồ, bị phạt 1.000 quan tiền và đồ làm lính.
TOA ĐỔ ĐI ĐÁNH CHAMPA
Tháng 11 âl năm 1282, Toa Đô dẫn 15 vạn quân ra Quảng
Châu, vượt biến sang đánh nước Champa, tiến binh vào cửa Thi
Nại - nay là Qui Nhơn, đánh mạnh, lấy được thành này, thừa
thắng kéo quân Vcào chiếm kinh đô Chà Bàn. Vua Champa bỏ
chạy, rồi đê hocãn binh, sai sứ trá hàng. Một mặt chỉnh đôn hàng
ngũ quân đội, tháng 2 âl năm sau kéo đại quân về đánh vào doanh
trại quân Nguyên. Giặc bị đánh không ngờ thua to, bỏ chạv ra
biển, xuông thuyền.
Sau mấy lẩn tấn công thâ"t bại, Toa Đô đem quân trở ra đánh
chiêm hai châu 0 và Rí - nay là Quảng Trị, Thừa Thiên - ỏ bên
ngoài đèo Hải Vân, sai quân sĩ vỡ đât trồng trọt cày cấy để lấy
lương ăn, tính kê lâu dài.
Tướng giỏi đem nhiều quân đi đánh nước nhỏ mà khỗng nên
việc, phần vì người Chăm có người Việt giúp sức, hăng hái quyết
để kháng, phần Toa Đô không cô" gắng hết sức mình, do sự xuất
quân có mục đích đánh chiếm An Nam, một khi bình xong An
Nam thì lấy Champa dễ dàng, nên tạm đóng quân, chò lệnh sẽ
tiến ra bắc.
156