Page 90 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 90

CHƯƠNG III
                               DI TÍCH LịCH SỬ



                                     TÓM LƯỢC




      Kết quả khảo cổ học

            Kết quá cho thấy có hai  nén văn minh:  Hoà Bình có thể liệt vào thời
      kỳ đồ đá cũ và Bắc Sơn có vẻ kém xưa hơn.
           Đó  là  ghi  nhận  quan  trọng  cho  giá  thuyết  mà  chúng  tôi  nêu  ra  có
      phần  nào căn  cứ:  có hai  nhóm  Giao Chí,  miền  Nam  và miền  Bắc.  Nhóm
      miền  Bắc đã rút  lui  từ miền  Nam  ra,  và có hai  vùng gốc tổ mà vùng Cửu
      Chân xưa hơn vùng Phong Châu.

      Cổ tích ở Phong Châu

           Các sử cũ của Tàu đời  Đường. Tống đều  nhìn nhận nước  Vãn  Lang
      ở khu  Phong  Châu,  huyện  Sơn  Vi.  ớ   Sơn  Tây  còn  ngọn  đồi  có  đền  thờ
      vua Hùng.
            Vùng lân cận Phúc Yên còn dấu vết 9 đường bờ con trạch  là những
      vòng đồng lâm, có lẽ chân móng bao quanh huyện.
            Phía  Nam  Phúc  Yên  Ikm.  tại  làng  Đàm  Xuyên  năm  1898  có thấy
      làn tích một ngôi mộ cổ.
           Cách  PliLic  Ycn  8  km  về  Tây  Bác  có  làng  Hương  Canh,  trung  tâm
      sủn xuất đồ gốm và gần làng có đền thờ Lý Phật Tử.
            Vĩnh Yên ở trên, cách  I3km có đền thờ Nguyễn  Khoan,  1  trong  12
      vị sứ quân đời Đinh.
            Bạch  Hạc  xưa  là  điếm  giao  liên  của các  đường  sông  cổ  giống  cây
      chiên  đàn,  hạc  hay  vổ  làm  tổ,  nên  có  tên  Bạch  Hạc.  Có  giống  hồng  rất
      ngon gọi  là hổng hạc. Có tảng đá ngầm cao mấp mé mặt nước có vết chân
      người. Đó là nơi xưa có tên là huyện Mê Linh, ớ  dâ\’ cổ làng Bổ Sơn, nơi
      còng chúa con vua Hùng thứ  18 bị Thục Phán bắt và giết nên còn đền thờ.

                                                                             95
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95