Page 38 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 38

Mỗi  động  hay  núi,  trải  bao  nhiêu  đời  đã  có  các  văn  nhân  nho  sĩ,
        cũng như các vua chúa, quan  lại, tới  thăm viếng rồi  làm thơ, chúng tỏ ra
        người ta yêu mến cảnh đẹp ấy lắm.
              Nhưng chúng ta tự hỏi;  những người  tiền sử khi đặt chân trên  vùng
        núi và những hang độn? ấy thì  họ đã dùng tất cả vào việc gì? nếu  không
        phải là việc ẩn nấp khi cần đánh chém lẫn nhau?
              Trong cuộc sống của loài người khi còn ở thời  bộ lạc, sự giao tranh
        với  bộ  lạc khác  là  một  trong  những  sinh  hoạt  căn  bản.  Muốn  giao  tranh
        như thế bát  buộc  phải  có địa điểm  thuận  tiện.  Nơi  bằng  phẳng  không có
        hang  hốc  thì  không  thích  hợp.  Chỉ  có  những  nơi  như Cửu  Chân  này  có
        chỗ tiến lui hóc hiểm, mới kể là thích hợp.
              Vả  lại,  cuộc  di  dịch  của những  con  người  tiền  sử không  phải  chỉ  là
        những cuộc đi ung dung từ nơi này qua nơi khác như những lữ khách mà cần
        được quan niệm đích xác là những cuộc đánh đuổi nhau của các bộ lạc.
              Thêm  nữa,  điều  kiện  địa  lý  đặc  biệt  của  Thanh  Hoá  (Cửu  Chân)
        thoả mãn được người tiền sử, để coi là địa khu lý tưởng, ấy là sẵn có muối
        và cá biển*'^.

        ĐIA LÝ CỦA PHONC, CHÂU

              Phong  Châu  có  những  đặc điểm  hơn  Cửu  Chán,  nhưng  hơn  về  sau
        này thôi khi người ta chuyển qua cuộc sống canh nông. Còn khi vẫn là du
        mục thì  Phong Châu thiếu  muối  để ướp thịt dã thú,  không có cá  biển để


         ^   gương.  Thạch  nhũ  rủ  xuống  gõ  vào  có  chỗ  kêu  như tiếng  chuông  đồng.  Trong
        chỗ hang cùng có một lỗ thông thiên, trên miệng có cầu đá bắc ngang,  không chằng
        mà vững nhưng  không ai  dám  leo lên,  tục gọi  là cẩu Tiên.
            Núi  Kim  Tử:  Trên  núi  có  một  cái  động  rộng  hẹp  xen  nhau  như ngôi  nhà  năm
        gian.  Cửa  động  cao  rộng  tạo  thành  một  ngôi  chùa  thiên  nhiên,  trong  đó  đặt  mười
        mấy toà hoa sen thếp vàng.
        Núi  Diệu:  Thê  núi  hình  như  con  sư  tử,  dưới  chân  có  thác  nước  lượn  quanh  chín
         khúc,  trong  núi  có  động dựng  nền chùa.  Trong chùa có tượng  đá có  biin  khắc  kinh.
        Trịnh  Sâm gọi  là cám Vân  Diệu Trí.
        Núi  Tăng:  Trên  núi  có  nhiều  hang  động  quanh  có  tới  27,  28  trượng,  có  rất  nhiều
         nhũ đá rú xuống.  Có cái gõ vào kêu như chuông đồng.  Những nhũ hoặc như chuông
         úp hoặc như vẩy gấm, trông nghiêng thấy  lóng  lánh  như rắc hạt vàng.
              Đó  là  kể  sơ  qua,  rồi  còn  Biện  Sơn,  Bảng  Sơn,  Sầm  Sơn,  Na  Sơn.  Thần  Phù
         Sơn,  Tam  Điệp  Sơn,  Từ  Thức  Động  v.v...  là  những  nơi  danh  thắng  đã  được  mọi
         người  nhìn  nhận  hoặc  là  nơi  có  di  tích  lịch  sử  hoặc  có  kỳ  quan,  giai  thoại  văn
        chương.
           Cách  Thanh  Hoá  22  km  trên  đường đi  Vinh,  tại  Ngọc  Giáp  trên  sống  Ghép còn
         ruộng  muôi  và  cách  42km  cũng  trên  đường  ấy  là  Ba  Làng,  chuyên  làm  nghề  đánh
        cá và sản xuất nước mắm.
         38
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43