Page 297 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 297

Trong  lời  dẫn  sách  NỊịhiên  cứu  vê  Ramana  MaharsM‘\  Jean
   Herbert đã viết:
         Maharshi cũng như hầu hết những vị Phật sống, đã nhận thấy râníỊ:
   Tiếng  nói  và  mớ hiểu  hiểt của  người ta dính  Hên  với tiếnu,  nói ấy chỉ lù
   những khí cụ thỏ so' có thể giúp dược cho ta vào đạo và hướng dẫn những
   hước di dầu tiên của ta trom> CỎIU> cuộc tìm dạo; nhưng dến những chặng
   tiến hoá sâu xa hơn thì nó hoàn toàn hất lực. Sự V thức về nhất nguyên, vé
   chân  như chì  có  thể truvền  cho  nhau  troníỊ  im  lặmị.  Vì  tất cả tiếng  nói
   của loài mịười dến lúc ấv chỉ khiến sai hiệt chán tướng của nó mà thôi...
         ‘‘‘'Nhrmg lời nói của  Ngài,  trà lời cho những câu hỏi,  hay dứng hơn
   là trả uyi cho nhữm> trạiiíị thúi tinh  thần mà Ní^ài nhận  thây ở nơi n^icời
   hỏi phần nhiều là có mục díclĩ  ÍỊÙV cho ìUỊười ấy một va chạm, dể khiến tự
   mình tìm ròi thêm và tiến hước...
         “5'// tiến  hước  trên  con  dư(yfĩí>  tìm  dạo  này,  dối  với  Ní>ài,  lại có  tuỳ
   trình dộ và tuỳ nhân duyên của từng ngưcyi mà khác di. Mỗi m>ười đều được
   hoàn toàn tự do, hiểu theo lối của riêng mình những lời dạy của Ní>ài...
         '"Ngay dối với kinh  Ulladu Narpadu của Ngài, dã có một sô hết sức
   lớn nhữníị hàn dịch khúc hẳn nhau (ở lời cũruị như à từnq đoạn thơ), hoặc
   hằng  tiếmị  Phạm,  tiếm’ Anh,  tiếng  Pháp  háy  hằng  những  tiếng mới  của
   Ẩn  Độ  nlỉinu> chắc  chắn  khômị có  hdn  nào  lại  hị  tác giả là  chính  Ní>ài
   coi là sai với ý của mình".
         Phép truyền dạo của vị  Phật  sống mới  ấy  ở Ân Độ quả không khác
    chút gì với phép truyền của ngài Ti Ni Đa Lưu Chi (594), vị tổ Thiền tông
    ở Quáng Châu qua truyền cho Pháp Hiền thiền sư (605) ở nước ta'"*.



    )|)
      Nhà  xuất  bán  Adyar,  Paris,  1949,  trong  loại  sách  Nlĩữn^  bậc  thầy  vê  rinh  thần
    của Ân Độ hiện đại.
       Sách  Việi  Nam  Phật giáo  sử lược  của  Tliượng  Toạ  Mật  Thể  trang  84  có  chép:
    “Nhị  tổ  phái  Thiền  tông ở nước  ta  là  Pháp  Hiền Thiền  Sư.  Ngài  họ Đỗ, quê ở quận
    Chu  Diên (tính Sơn Tây  bây giờ) khi  mới  xuất gia thọ giới  vứi  Quang  Diên đại  sư ở
    chùa  Pháp  Vân.  Đến  khi  Ti  Ni  Đa  Lưu  Chi  ở  Quảng  Châu  qua  nước  ta,  tới  chùa
    Pháp Vân, thấy ngài  thì  nhìn kỹ vào mặt  mà nói:
      - Chú họ gì?
      Pháp Hiền đáp:
      -  Hoà thượng họ gì?
      Thiền sư lại  hỏi  lại:
      - Chú không có họ à?
      - Sao lại  không có?  Nhưng đò' Hoà thượng biê't.
      Thiền  sư quát to lên:
      -  Biết đê  làm gì?
                                                                          309
   292   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302