Page 277 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 277

họ hết sức dề dàng.  Bao nhiêu  siốna Việt ở miổn Nam Trumi  Hoa dã trở
       thành nsười Trung Hoa ca.  Riêng có người  Lạc Việt thoát  ra được. Ta dã
       hicii  rõ  lý do, dã trình  bày ở quyển  1  và  phần  1  của quyển  II  này.  Nhưng
       còn  một  lý do nữa ta ,sẽ  xét ở dây. Đó là lý do của chính  nền thương mại
        thực dân.


        liẢN CHẤT TH irơN t;  MAI
             Bán chất thương mại  của người Trung Hoa là một cái  gì thiên bám.
        Người  ta dã có câu  chuyện vui  kể  rằng có  một  chiếc  làu  di  biên  bị  dám.
        hành khách bị cá vơi nuốt vào bụng, dến chừng người ta bán dược cá, mổ
        ra thì Ihấv nhà sư Âji Độ ngồi  lấn tràng hạt, còn người Tàu thì đương ngồi
        gẩy bàn tính dể tính liền trơng cuộc buôn bán.  Kể dã thực dúng rằng: đến
        bất cứ một dịa diểm nào, trước bất cứ một vật nàơ hay một việc nàơ, phản
        ứng dầu tiên cùa người Trung Hoa là tìm ngay cách buôn bán kiếm lời.
             Việc  buôn  bán  dòi  hỏi  diổu  kiện  sống  chung  với  dân  bán  xứ,  lai
        giống  với  người  bán  xứ và  lai  cả tiếng nổi  lẫn  phong lục nữa.  Nhưng  bởi
        cổ  một  ý  khinh  người  ban  xứ  là  man  mọi  và  gặp  một  giống  dân  canh
        nông  quyết  bám  lẩy  đất  dế  sống  nên  việc  đồng  hoá  tuy  cổ  diễn  ra cũng
        văn không dạt dến mức làm mâì dược giống dân ấy.

        KHINH THƯỜNí; N íỉư ở l  HẢN xứ

             Người  Trung  Hoa  vốn  có  sẩn  ý  niệm  chỉ  người  của  Thiên  triều
        Trung Hoa ờ giữa là sang trọng và văn minh, còn người Đông, Tây, Nam,
        Bác  đéu  man  rợ củ.  Từ  iricu  dinh  dốn  quan  lại  cai  trị.  quân  dội  chiếm
        dóng  cho dốn  dân  chúng  tới  thuộc dịa  hàm  ăn  dều  có  cùng  một  ý  khinh
        thường â'y.  Họ  lấy người dàn bà ban  xứ làm vợ.  Nhưng dàn  bà của họ thì
        không bao giờ lấy người hán xứ cả. Vừa vì không chấp nhận người của họ
        hầu hạ người  man mọi, vừa vì cái tục chia của cho con gái  khi  lấy chổng,
        họ không chịu dể cái  lợi cho ngưòi  khác giống. Thêm nữa, trình dộ chênh
        lệch về tri thức và ca thói  sông dcã không  làm cho chính người đàn  bà của
        họ ưng chịu người bán xứ.
             Sự sống chung vì vậy vẫn là cuộc sống cách biệt, khơi sâu Ihcm  nhĩmg
        hố mặc cám và dẩy mạnh hơìi người ban xứ về với dất ruộng, dất làng.

        CHI  YỆN  N d lỉờ l TÀU  (HẤU CỦA

             Người  ta còn  kê  chơ đến  tận  hồi  gần đây  những chuyện  người  Tàu
        giấu cúa trong những mộ cổ hay hang dộng.  Đó là  loại  người  thuộc hàng
        cai  trị  khi  dirợc  bổ  nhiệm  di  nơi  khác  đã  không  thể  đường  hoàng  mang

        288
   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282