Page 275 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 275

vẫn có thê đoán rằng khi thờ tự như thế, người Lâm ấp đã có nhiều đồ thờ
      bằng vàng  bạc và tài  sản  của vua và  h o c à n g    gia cửa họ  cũng  khỏne  thiếu
      sì. Ta tất phải tự h ỏ i  họ lây đâu ra nhiều vạns bạc như vậy?
            Tliì câu trả lời là trons nhũng CU()C  liên miên đánh tràn ra phía Nhật
      Nam và Cửu Chân, người Lám Âp có thê đã cướp của dân mang về.
            Ta chưa nói đến người bị  bắt làm tù binh.  Ngay cả sứ thần của địch
      quốc  đến  điều  đình  thường  cũng còn  bãt  giam  luôn  nữa.  Đủ  rõ  họ  hung
      hãn đến cỡ nào     Chác nguyên  do chính cũng còn ở chỗ hai  bên không
      hiểu tập tục thông sứ của nhau và cũng không thuộc tiếng của nhau nữa.
            Khu  đất  cho  hai  nền  văn  minh  Trung  Hoa  và  Ân  Độ  đụng  chạm
      nhau quả đã phải trái nhiều đau thương vậy.

      VAI TRÒ CỦA  N(.ƯỜI  ẤN THEO  PHẬT (HÁO
            Ta không thể quên  được  những  người  Âúi  khác  theo  Phật  giáo hiện
      có  mặt ở Giao Châu.  Ta sẽ  lây  làm  lạ rằng  sao  lại  chẳng có  một  sự hiểu
      lầm đê cho dàn thù vay oán chạ đến những người ấy?  Nhưng sự ấy chẳng
      diễn  ra  bới  ngay  tại  chính  quốc,  hai  giáo  phái  Phật  và  Bà  La  Môn  vẫn
      chống nhau dữ lắm.
            Những người Hồ (Ân Độ) làm thân dược với  giới chức cai trị  như Sĩ
      Nhiếp, lại mở tiệm buôn giao thiệp thân mật với dân dịa phương, rồi dựng
      chùa,  thuyết  pháp,  cúng  dàng,  không  phân  biệt  Parias  và  Melecchas,
      những người  Hồ ấy, trước mắt dân chúng, dã khác hẳn nhCrng người Lâm
      Ap.  Đàng  kia càng hung hãn, tàn  bạo, hiếu chiến thì  càng  Icàm  nổi cái  ôn
      nhu,  thuần  hậu,  hiếu  hoà  của  đằng  nàv,  dể  dồn  đẩy  cho  Phật  giáo thâm
      nhập vào tình cám của mọi tầng  lớp người,  ấy  là vô vi  thắng hữu  vi, tiêu
      cực tháng tích cực vậy.
            Những loại truyện cố về Chứ Đổng Tử. Trầu Cau, Tấm Cám nếu đã
      có  lừ trước  thì  đến  hồi  này  cũng  đã  được  Phật  giáo  nhuận  sắc  về  nhân
      quả, luân hồi, nghiệp dinh. Còn bao nhiêu truyện thán  kỳ của Bà La  Môn
      giáo  thì  người  Việt  không  biết  một  chút  gì  củ  (có  thể  nói  ngay  cho  đến
      tận hồi gần đây nữa).





        ( I I
           Đàn  Hoa  Chi  cho  sứ lới  nói  chiivện,  Lâm  Âp  bắt  giam  sứ nên  cuộc  cầu  hoà
      không  thành  và Đàn  Hoa Chi  xua quân  dánh  vào tận  Khu  Lật  năm 468.  Lại  vua Lê
      Đại  Hành  cho  sứ  là Từ Mục  và  Ngô Tứ Canh  đến  điéu  dinh,  vua  Làm  Âp cũng  bắt
      giam  sứ. nêm nãm 982  mói  có việc Lc Đại  Hành dcm quân  vào dánh.
       286
   270   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280