Page 195 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 195

Đồng niên;    Ncirời  irone làne đến 50 tuổi đã lo n«hĩ đến việc  lên lão 55.
                    Nỵirừi cìiim tuổi  họp thành một hội  gọi  là hội “Đồníỉ niên”.
                    Cứ đốn  ntỉày  mổim  4  TcM  mọi  nmrời  đồns  tuổi  ấy  hội  họp
                    làm  lễ  đình, chúc  mừne sức  khoe nhau  rồi  ăn  uống thưởng
                    xuân.  Mỗi năm  họ lại kicm điểm bạn đồng niên, và dự tính
                    ai  sẽ  là trướng  lão.  Hội đương nhiên thôi hoạt động khi mọi
                    người tới 55 tuổi.
      Lên  lão 55;   Nãm 55  tuổi  người  ta lo lổ chức khao lên  lão.  và coi  đó  là
                    một  việc  can  hệ  nhất  trong  ctời  người.  Có  khao  lên  lão,
                    dương  sự  mới  dương  nhiên  vào  ngôi  các  cụ.  Ai  đến  tuổi
                    không  lo  khao,  khi  có  việc  ra  dinh  sẽ  không  biết  ngồi  nơi
                    nào,  không  lẽ  dứng lựa cột  dinh, do dó dù  phải  cám  cố bán
                    dợ ruộng nương người la cũng phai  lo làm lễ khao.
      Thượng thọ 70-80:  Lệ  này  không  bát  buộc mỗi  người  sẽ tùy  gia cảnh mà
                    làm  lễ  dinh,  mời  làng,  mời  giáp  iÃn  uống.  Các  cụ  bà  dến
                    tuổi  này  tuv  ý ân  khao  linh  dinh  hay  không.  Có  khi  ca  hai
                    cụ. cụ óng. cụ  bà cùng  khao.  Vồ  phía cụ  bà sẽ cỏ sửa  lễ cá
                    bên chùa và thỉnh mời ngôi Chư hậu nữa.
           Đó  là nép sống vc  sau  nàv, không phái  ngay từ hồi  dầu đã có y  như
      thế.  Nhưng ngay  lừ hồi  dầu, sau biến có năm 43, các  làng  bị  mất quý tộc
      lãnh dạo dã phái lìm dến cõng thức chung Iicàv, là dùng tuổi  lác dể tổ chức
      trật  lự trong  làng,  mà  không dùng dòng dõi  quý tộc nĩta.  Ây  là  một tiến
      bộ về hướng dân chủ hoá.

      TÍNH  LILN  ĐỚI  THIÊNt;  LỈKNCỈ

           Bên  cạnh  cái  lình  mặn  nồng  tha  thiết  của  “trong  họ  ngoài  làng"
      thuộc  vồ  cuộc  sống  xã  hợi  mà ta dã  thây,  kể từ sau  biến  cô 43.  người  ta
      còn  thcMii  vào dấy  một  tình  liên dới  ihicMig  licng nữa.  Đã cổ những người
      phái  chết  cho  nhau,  chết  vì  nhau,  trong  biến  cố  và  ca  sau  biến  cố  nữa
      khiên  ky  niẹm không  bat) giờ phai  nhoà dược trong lòng cùa nhau. Lại có
      liên  liêp  nhũìig  de doạ,  hành  hạ cúa quan  lại  nhà  Hán  sau  Mcã  Viên  làm
      cho  con  người  cực  nhục,  chi  cổ  thê  vé  làng  mà  khóc  lóc  than  thơ  với
      nhau,  cùng  bó  thương  rịt  máu  an  ủi  lẫn  nhau.  Nổ  khiến  chơ  làng,  ngơài
      lác dụng  là  một dơn  vị  cư trú thông thường, còn  \ÌI nơi  chơ người  ta ấp lì
      lây  nhau,  chia vui,  chia  buổn. chia niSi  dau thương  với  nhau và  nhìn  thấv
      cái  nhục  của  một  người  là  cái  nhục  chung  ciia  tất  cá.  cũng  như cái  vinh
      của  một  người  là  cái  vinh  chung  chơ tất  ca.  Người  la  chc  chở cho  nhau,
      giấu  giếm cho nhau,  bênh vực  lẫn nhau, cá việc phái  lằn việc không phái.

                                                                            205
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200