Page 108 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 108
Người ở xã hội cổ sơ nào cũng iưởng tượng và quan niệm có những
thần tiên bất tử, vĩnh viễn trẻ đẹp, đi không chạm chân xuống đát, sống ở
những nơi không kẻ phàm tục nào tới được, thỉnh thoảng về những đỉnh
núi cao uống rượu đánh cờ, và biến hiện khôn lường, thần thông quảng
đại. pháp lực cao cường.
Nguyễn Văn Huyên cho ràng: người Việt Nam tin vào đời sống ở
một thế giới bên kia về sau, nếu ông hiểu vổ sau lức là sau khi chêt, sống
một kiếp khác thì là nói sai. Chính người ta tin rằng một số người nào đó
có thể đạt lới cuộc sống ấy ở ngay kiếp này, bằng sự tu theo đạo Tiên. Ây
là cái truyền thống tu hành luyện thuốc trường sinh ở phưcmg Đông, đi
cùng với truyền thống luyện kim thuật ở phương Tây.
Phương Tây dừng lại ở cuộc sống hiện tại, thiết thực, đổ tìm cách
chỉ đá hoá Vcàng mà dặt nền tảng cho khoa học. Phương Đông hướng mắt
về cuộc sống vĩnh cửu tương lai, không nghĩ hưởng thụ nhiều cho nặng
người, mà nghĩ lu cho nhẹ xác đổ thành tiên.
Vậy nên. bên cạnh tín ngưỡng da thần đã nói, người Giao Chí còn
một ước mơ thành liên dế trường sinh bất tử nữa. Người ta tôn trọng
những hang động ở núi cao rừng thẳm, dường vào khúc khuỷu cheo leo
và liệt là những động tiên để không dám làm gì nhơ uế. Những hang động
ấy có nhũ'ng nhũ đá, những vòm hang, những hình trạm trổ kỳ quái, mà
không sức người nào làm ra được. Chí phép tiên mới biến hoá được thôi.
Người ta sán sàng tin là có tiên thật, và nếu gặp cơ duyên may mắn được
tiên truyổn phép cho thì người ta cũng sẽ được bất tử.
Sách Dại Nam Nhất TlìốniỊ Chí, tỉnh Sơn Tây, mục Son Xuyên, dã
kê ra quanh vùng Phong Châu có trên 20 ngọn núi, mà gần như núi nào
cũng có hoặc chùa hoặc đền miếu để thờ cúng.
Núi Tán Viên thờ Tan Viên sơn thán. Núi Sài Sơn có chùa Thầy thờ
Thiền Sư Đạo Hạnh. Núi Nghĩa Cương có dền thờ Hùng Vương. Rồi núi
Tử Trầm, núi Tam Đảo, núi Không Lộ, Viên Sơn, Mộng Sơn, Phục
Tượng, Lòi Sơn v.v... dều có đền miếu chùa chiền.
Việc xây dựng và thờ phụng này về sau mới có. Thời kỳ dầu, người
Giao Chi chí biết coi các núi ấy là nơi thiêng liêng mà thòi.
Có lỗ để thính thoảng rảnh rỗi thì hành hương tới đó cầu sự phù trợ
của thần linh. Hoặc cũng có người muốn tìm thầy học đạo thì đi lén đấy
rồi không thấy về nữa.
Dđu sao dạo Tiên cũng dã tự nhiên nảy ra ở thòi thượng cổ của
ngưừi Giao Chỉ mà không cần dọi đến ngày đạo Lão du nhập.
113