Page 204 - Các Tổng Tư Lệnh Chiến Trường Nhật Pháp Trong Cuộc Chiến Tranh Xâm Lược Việt Nam
P. 204

Chương 4:         BLAIZOT...                                    209



      để hà  hơi  tiếp  sức  cho  Pháp.  Sức  mạnh  của  Pháp  không vì  thế
      mà  tăng  lên như họ  trông  đợi.  Ngược  lại,  lực  lượng  ta  gồm ba
      thứ  quân  ngày  càng  phát  triển,  ưang  bị  kỹ  thuật  cải  tiến,  sức

      mạnh chiến đấu được nâng lên rõ rệt.
          Ngày  10-3-1950  tại  Thọ  Xuân  -  Thanh  Hóa,  Đại  đoàn  304
      được thành lập, tiếp theo là Đại đoàn 312 ra mắt tại Kim Lăng -
      Phú  Thọ  báo  hiệu  quy  mô  của  những  trận  đánh  lớn,  những
      chiến dịch  dài ngày, những chiến cục  diễn ra  trong không gian

      rộng  lớn  sẽ  xuất  hiện,  vấn  để  giữ  hay  rút  Cao  Bằng  đổi  với
      địch  càng  trở  nên  nóng  bỏng.  Vincent  Auriol,  Tổng  thống
      Pháp,  chỉ  thị  không  được  bổ  Cao  Bằng  nhiíng  với  Carpentier
      lúc này vấn đề không phải là giữ hay bỏ mà là rút như thế nào.

      Trong  khi  Pignon đi  Paris,  tại  cuộc họp với các  thành viên Hội
      đồng Quốc  phòng của  Pháp  tới Sài Gòn,  Carpentier đã  nói với
      họ;  “Riêng bảo vệ  Móng Cái đã măt 6 tiểu  đoàn cơ động,  muốn
      bảo vệ Cao  Bằng phải  mất 12 tiểu  đoàn trong khi  khả năng  dự
      trữ chỉ đáp líng tối đa 8 tiểu đoàn. Lực lừợng dù  có 8 tiểu đoàn
      đang bị căng ở khắp nơi, không thể không rút Cao Bằng - Đông

      Khê”.  Họ  bàn  đến  kế hoạch  rút  Cao  Bằng  bằng  đường  không
      hay đường bộ, theo đường số 3 hoặc đường số 4, đồng thời bàn
      việc đánh chiếm Thái Nguyên khi rút Cao Bằng.
          Đại  tá  Mariourt,  chỉ  huy  lực  lượng  không  quân,  cho  rằng

      đường  băng  ở  Cao  Bằng  có  900m  râl  khó  tiếp  nhận  máy  bay
      Zunker 52 và  Dakota hạ  cất cánh.  Việc  chuyên chở  1  tiểu  đoàn
      lê  dương,  1  tiểu  đoàn  Thổ và  gia  đình  họ  cùng  mấy  trăm  nhà
      buôn Việt Nam, Hoa kiều và lực lượng dân sư sẽ mất rất nhiều
      thời  gian,  không  che  được  mắt  đôì  phương  và  không  thể  giữ

      được  an  toàn  sân  bãi.  Theo  đường  số 3  thì  quá  xa,  về  tới  Bắc
      Kạn mất 140km toàn đường rừng rậm, rất dễ bị phục kích; theo
      đường  số 4  là  đẹp  nhâb vì  giáp  biên  giới,  không  gặp  quân  đột
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209