Page 209 - Các Tổng Tư Lệnh Chiến Trường Nhật Pháp Trong Cuộc Chiến Tranh Xâm Lược Việt Nam
P. 209
214 VỂ CÁC TỔNG Tư LỆNH, Tư LỆNH CHIẾN TRƯỜNG...
kiến chưa nhất trí về việc chọn điểm chiến dịch. Cao Bằng ở
vào địa thế phòng ngư khá hiểm, hai con sông lượn vòng ôm
lấy thị xã, địch có tới 2.400 quân (3 tiểu đoàn của 3*" REI, 1 tiểu
đoàn ngụy và 3‘" Tabor) bố phòng vững chắc. Án ngữ trục
đường số 4 từ Lạng Sơn lên qua thị xã Cao Bằng và đường số 3
từ Cao Bằng đi Bắc Kạn là một pháo đài quân sự do một kỹ sư
công binh người Đức thiết kế và được xây dựng từ cuối năm
1938 trong suốt 5 năm trên một diện tích rộng 9,87ha. Mặt
bằng có thể sử dụng làm sân bay dã chiến; tường vách pháo
đài được xây bằng đá, chiều dài 1.350m nằm trên quả đồi phía
nam thị xã, phía tây giáp đường quốc lộ, có sông Bằng Giang
bờ cao dốc đứng nước chảy xiết, bên kia sông là sân bay Nà
Cạn trống trải, sườn phía tây vách đật dựng đứng. Tây tây bắc
có sông Hiến chạy dọc theo chân đồi về hướng bắc. Vòng
ngoài có các lô cốt, hầm trú ẩn, đài quan sát; vòng trong có
hầm ngầm, địa đạo, kho tàng. Trên pháo đài có thể bố trí các
loại hỏa lực, pháo các cỡ.
Thực dân Pháp coi pháo đầi Cao Bằng là một trong những
công trình quân sự phòng thủ kiên cố vào bậc nhâl Đông
Dương. Đánh vào thị xã Cao Bằng với lực lượng của địch khá
đông và sự bố phòng như vậy, ta có thể bị thương vong lớn và
trận đánh có thể kéo dài ngày.
Sau khi cân nhắc, Bộ Chỉ huy chiến dịch quyết định đánh
Đông Khê, nằm giữa Cao Bằng và Thâl Khê. Đánh Đông Khê,
địch sỢ Cao Bằng bị cô lập sẽ phải rút hoặc phải đưa quân từ
Lạng Sơn qua Thất Khê lên ứng cứu, ta sẽ có điều kiện diệt
địch ngoài công sự. Ngày 16-9-1950, đúng lúc Carpentier phát
lệnh chuẩn bị rút Cao Bằng, 14 khẩu sơn pháo của ta đồng loạt
dội bão lửa vào Đông Khê. Trận đánh Đông Khê lần thứ nhẩt