Page 148 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 148

- Con nai vàng ngơ ngác




                                                                                                        ê.
                                                               Đạp trên lá vàng khô





                                                                                                                                       (Lưu Trọng Lư)






                                                             -  'Mua thu vàng,  vàng rực cả tâm hồn"





                                                                                                                                                                (Huy Cận)





                                                             Thu  đến,  lá  vàng  rơi  trên hè  phố,  vương  trên cửa  sổ che





                                               rèm.  lá  vàng  rơi  trên vai  áo  người  thiếu  nữ  qua  đường  trong




                                               buổi chiều  thu.  Thu  đến,  lá vàng,  màu vàng phảng  phất lãng




                                                đãng trong không gian thu như  đi vào giấc  mộng êm  đềm của




                                               biết bao người. Tất cả gây cho ta cảm giác mùa thu bát ngát của





                                                đất trời dường như được choàng một tấm áo mới êm dịu như mơ




                                                dệt bằng những chiếc ]á  vàng phai mềm  mại.  Chính hình, ảnh




                                                thơ  ấy  đã  góp  phần  tạo  cho  mùa  thu  một  dáng  vẻ  tươi  sáng





                                                thanh nhẹ, mơ màng, trẻ trung, vừa thực vừa ảo rất đẹp.





                                                              Như vậy,  chỉ  qua  một  đoạn thơ bốn câu mà Xuân Diệu  đã




                                                diễn tả rất đúng cái không gian thơ mộng, cái hồn của mùa thu:





                                                buồn  mà không ảm  đạm,  buồn  mà vẫn đẹp,  vẫn  nên  thơ,  nên




                                                họa. Mỗi lần được thưởng thức những vần thơ nói trên, tâm hồn




                                                ta cũng trở nên dịu mát hơn như thể đước tắm gội trong sắc thu,




                                                cảnh thu, một cảnh thu rất lãng mạn mà cũng rất Việt Nam






                                                              Khổ II:





                                                              Nói  đến nhà  thơ Xuân Diệu là  nói đên "nhà  thơ có  nguồn





                                                sôhq rạt rào chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này" (Hoài




                                                 Thanli). Xuân Diệu đẵ từng nghe được:





                                                               "Mừi tháng năm đều rởm vị chia phôi



                                                                                                                                                                                                                                                              ề

                                                              Khắp sông, núi vẩn than thầm tiễn biệt"





                                                               Khổ thơ thứ hai eho thấý thi sĩ đặc biệt nhạy cảm trưốc mọi




                                                 bưốc  đi tinh tế của thời gian, những rung động mơ hồ của  lòng











                                                                                                                                                                                                                                                           140
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153