Page 145 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 145
vương. Vì vậy, mùa thu xưa nay đã làm xao động không biết bao
nhiêu trái tim thi sĩ và đã trả thành muôn vàn lời thơ nổi tiếng
trong văn chương nhân loại cũng như dân tộc. Từ Huygô đến
Rimbô, Véclen: "Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine - Hai chàng thi
sĩ choáng hơi men"] từ Lý Bạch đên Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, từ
Nguyễn Du đến Nguyễn Khuyên, Tản Đà... đều đã có những bài
thơ rất đặc sắc về mùa thu.
Bài Đây mùa thu tới của Xuân Diệu cũng nằm trong mạch
I
cảm xúc chung ấy nhưng đã được nâng lên để có thêm màu sắc
của thời đại. Ấy là cái chât trẻ trung tươi mối trong con mắt
"xanh non” khi -nhìn thiên nhiên; là cái cảm giác cô đơn của cái
Tôi cá nhân biểu hiện niềm khát khao giao cảm với đời. Đó còn
là cái nhìn nghiêng vể thòi gian, nghiêng về cái động.
K hổ I: Bức tranh thu buồn, đep, như ng có sức sống
thơ mộng, tươi sáng
ỉ. Hai câu đầu: (Hình ảnh rặng liễu buồn, đẹp ĩnà có sức sống)
Nhà thơ Xuân Diệu cảm nhận Đây mùa thu tới qua sự
chuyển đổi rất mực tinh vi của đất tròi. Mùa thu tới trước hết
bởi vì những rặng liễu bên Hồ Tây, Hồ Gươm hay công viên
đang đìu hiu đứng lặng lẽ chịu tang, vĩnh biệt những ngày hè
chỏi chang nồng nàn sắc lửa với những tiếng ve ran như những
bản nhạc rộn ràng. Đoạn thơ mở đầu bằng một hình ảnh rất
buồn mà đẹp:
"Răng liễu đìu. hiu dửng chiu tang
Tác buôn buông xuống ỉệ ngàn hàng".
Hình ảnh rặng liễu thanh mảnh với những lá cành mềm
mại được nhân hoá như những nàng thiếu nữ thanh quý, kiều
diễm, diu* Mu đứng chịu tang mặc cho áng tóc trữ tình L)uổn
146